Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội - Mộ An An (Truyện full tác giả: Ninh Hải)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ An An lăn một vòng trên giường, nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, nghe tiếng nước chảy trong đó, cô rất muốn xông vào nói với Thất gia là cháu được!

Nhưng thồi vậy, thật mất mặt.

Mộ An An kéo mền đắp lên đầu, từng hơi thờ khiến Mộ An An nhớ lại lúc được hôn trên thảm.

Toàn thân nóng bừng bừng, bụng dưới có cảm giác tê dại.

Mộ An An nắm chặt mền, hít thờ sâu.

Tiếng nước trong nhà vệ sinh vẫn còn, khiến tim Mộ An An từng đợt tê dại.

Cô ôm lấy mền, lật người qua, rồi vùi mặt vào mền.

Sau đó, lật người lại và tiếp tục như vậy.

Căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng nước chảy từ nhà vệ sinh.

Mộ An An lăn từ đầu giường đến cuối giường, lại từ cuối giường lăn lên đầu giường.

Trong nhà vệ sinh, vẫn còn tiếng nước chảy.

Mộ An An đầu bù tóc rối, mền bông quấn quanh người.

Khi Mộ An An ngừng lại, tiếng nước trong nhà vệ sinh cũng dừng hẳn.

Tông Chính Ngự mặc một chiếc áo choàng tắm lớn màu trắng, dây áo buộc lỏng lẻo để lộ cơ ngực rắn chắc.

Trên đó vài vết đỏ mà không biết là bị bỏng hay bị trầy.

Mái tóc ngắn ướt sũng đang nhỏ giọt.

Gương mặt vô cảm, anh lau đại bằng khăn.

Khi vào phòng ngủ, anh thấy hơi choáng váng với cảnh tượng trên giường.

Cô gái nhò đã ngủ.

Với mái tóc buông xoã, cô đang ôm cái mền bông xoắn lại, một chân duỗi thẳng và chân kia cong vòng.

Khuôn mặt nhỏ bé của cô xanh xao, đôi môi ửng hồng, hai tai có vết thương có anh gây ra.

Nhìn lại Tông Chính Ngự, đôi mỏi anh khô ráp, ngọn lửa trong lồng ngực lại trỗi dậy.

Anh khẽ ho để kìm nén những suy nghĩ đó.

Cô gái trên giường nghe thấy tiếng ho của Thất gia, bất mãn lầm bầm rồi lãn ra ngủ tiếp.

Không biết sao nhưng cô đè lên tóc của mình, cả người không thoải mái mà cứ đạp tới đạp lui.

Lật qua lại hai vòng rồi lại nằm ỉm.

Tông Chính Ngự ở bên cạnh thấy vậy, khoé miệng nhếch lên để lộ nụ cười bất lực.

Anh vứt khăn qua một bên, đi về phía Mộ An An đang ngủ.

Anh ngồi xổm xuống, thấy gương mặt cô gái quay sang một bên.

Đôi mắt nhắm nghiền, làm nổi bật hàng mi đen dày của cô và chiếc mũi nhỏ đang lấm tấm mồ hôi.

Tông Chính Ngự ngồi xồm xuống đất, một tay chống lên giường lặng lẽ nhìn cô.

Không thể không đưa tay ra chạm vào hàng mi và quẹt nhẹ vào chiếc mũi cỏ.

Cô gái trên giường rõ là không hài lòng, vì vậy cô ậm ừ hai lần rồi trở mình ngủ thiếp đi.

Tông Chính Ngự đứng dậy và mỉm cười bất lực.

Đi đến đầu giường lấy một sợi dây thun đen, nhẹ nhàng chải tóc cho Mộ An An và cột tóc đuôi ngựa thấp.

Bằng cách này, cô gái sẽ không cáu bẳn khi bị đè trúng tóc.

Cô gái rất dễ dỗ dành, nhưng cũng rất nóng tính.

Anh nhẹ nhàng đắp mền lên người cô và tắt đèn.

Sau đó, Tông Chính Ngự nằm cạnh Mộ An An.

Anh ôm cô vào lòng và vòng tay ra sau đầu cô.

Ban đầu, Mộ An An có hơi vùng vẫy, sau đó cô yên lặng nắm lấy tay Thất gia đặt lên eo minh.

Cỏ chìm vào giấc ngủ một cách ngọt ngào.

Tông Chính Ngự hôn lên trán cô: “Ngủ đi.”

Mộ An An có một giấc mơ ngọt ngào, trong mơ có khinh khí cầu, có bãi biền và gió thổi.

Cô đang chạy trên bãi biển với một chiếc máy tạo bong bóng, những bong bóng đó bay lên và biến mất trên bầu trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK