Mọi người xung quanh đều đến xem kịch, nhưng không ai đứng ra giúp đỡ.
Mộ An An bj kẻo vào cuộc chiến cô dùng sức đẩy người đàn ông ra ngoài, ông ta liền ngã lăn ra đất.
Mộ An An chất vấn: “Rốt cuộc mấy người tìm tôi làm gì? Có gi thì nói, đừng động tay động chân!”
Người đàn ông chỉ vào Mộ An An mà mắng: “Cô còn dám đánh tôi! Tên tội phạm giết người này lại dám đánh tôi.”
Người đàn ông dứtlời, người phụ nữ liền chỉ vào mà hét lên: “Mấy người lại đây xem đi. Cái bệnh viện thất đức này vì lười biếng mà trl hoãn phẫu thuật cho ba tôi, bây giờ còn ra tay đánh người!”
“Từ khi nào mà bệnh viện trở nên thát đức như vậy, ba tôi phải trả mọi loại chi phí cho ca phẫu thuật
bạ tôi, mà bây giờ ông ấy phải năm ờ ICU không, bệnh viện phải trả lại tiền cho chúng tôi!”
Mỗi người một câu, Mộ An An không hề nghe lọt, càng nghe càng phiền.
Thậm chí còn muốn nổi nóng, nhưng Mộ An An phải giữ binh tĩnh.
Cô hít một hơi thật sâu và nói: “Xin lỗi, tôi không hề biết chuyện gì đang xảy ra. Vả lại, đây là đại sảnh, có chuyện gì thì chúng ta có thể đến phòng giáo vụ nói rõ ràng. Nếu là trách nhiệm của tôi, tôi tuyệt đối sẽ gánh vác!”
Mộ An An vừa dứt lời, người phụ nữ liền hét lên: “Cô gánh vác, cô gánh nổi không! Ba tôi là một
mạng người, thêm việc ngày nào cũng phải nộp phí cho bệnh viện, gần như bán hết cả căn nhà rồi, cô đền sao? Cô đền nổi sao?”
Người phụ nữ hét lên, định giơ tay xông đến đánh người.
Mộ An An nắm chặt tay thành nắm đấm, nhưng nhẫn nhịn không ra tay.
Vốn dĩ muốn né qua và dẫn hai vợ chồng đến phòng giáo vụ.
Nhưng Mộ An An vừa động đậy, đằng sau có người xông đến: “Hai người đừng động tay đánh cô ấy!”
Có ai đó đứng sau và đẩy Mộ An An về phía bà mập.
Bà mập tát một cái vào sau gáy Mộ An An, khiến cô bị ù tai.
“Đừng mả, đừng đánh cô ấy, có gì từ từ nói.” Tiều Trân ra sức ngản cản, nhưng lại nắm chặt vai Mộ An An và đẩy cô vào đôi vợ chồng.
Mộ An An phải chịu đánh vài lần.
Mọi người xung quanh đều đang xem, có người còn chụp hình lại.
Tai Mộ An An đã hồi phục, Ttẻu Trân vẫn đang kéo cô ấy.
Người phụ nữ đó nhặt được cái chai không, định đập vào đầu Mộ An An.
Mặt Mộ An An tối sầm lại.
Khi Tiểu Trân đang kéo Mộ An An, cô liền vặn tay Tiểu Trân.
Tiểu Trân hét lên, Mộ An An đẩy Tiểu Trân về phía ngưò-i phụ nữ,
khiến hai người họ ngã nhào ra đất.
Hiện trường rất hỗn loạn.
Tóc tai Mộ An An rối bù, má trái đỏ lên, trên tai có vết xước nhỏ.
Cô vô cùng tức giận, không thể nhịn nổi nữa.
Cảnh cáo lần đầu chưa đủ à?
Chê cô ra tay quá nhẹ sao?
Mộ An An bình tĩnh lại, cô nghĩ đến những gì Thất gia dạy mình.
Đối với vài người, nhân từ một chút là gây rắc rối cho bản thân.
“Cô, cô đẩy người khác…”
Người đàn ông định xông đến,
Mộ An An quay đầu: “Tôi làm sao, cỏn muốn đánh à?”
Người đàn ông sững sờ khi thấy Mộ An An khí thế hùng hồn.
Ai ngờ đực một cô gái yếu đuối như vậy, khi hung dữ lại đáng sợ đến thế.
“Nói rõ đi, sao tôi lại trì hoãn trị liệu cho ba các người rồi bị đưa đền ICU?” Mô An An hỏi.