Mộ An An từng thấy bộ dạng điên cuồng của Thắt gia, rất đáng sợ.
Hoàn toàn mất hết lý trí, sự điên cuồng huỷ hoại hết mọi thứ.
Mộ An An chỉ thấy một lần đả rất sợ hãi.
Nhưng sau khi cô hỏi câu đó, La Sảm liền im lặng một lúc lảu mới nói: “Tiểu thư An An, bây giờ tình trạng của Thất gia đã ổn, cô không cần lo lắng.”
Nểu không có vần đề gì thì sao không trả lời thẳng ra.
Nhưng Mộ An An không truy hỏi.
“Tôi biết rồi, tan làm tôi qua thảm chú ấy.”
Mộ An An nói.
Nhưng La Sâm lại có ý ngân cán: “Tiéu thư An An, Thắt gia đả dạn mầy ngày nay viẹc
ỏ’ công ty khá nhiều, không cách nào đưa đón cô. Tiểu thư An An, bên đây còn có việc. Cứ như vậy nhé, cô có việc gì thi cứ liên lạc tỏi bắt cứ lúc nào.”
Mộ An An không nói gì.
La Sâm nói xong liền cúp máy.
Thực ra, Mộ An An vẫn muốn hỏi, rất rất muốn hỏi là rốt cuộc năm đó xảy ra chuyện gì, rốt cuộc Tiểu Tịch bị làm sao?
Nhưng La Sâm không trả lòi rõ ràng.
Mộ An An có thể nghe ra được cuộc gọi lúc nảy của La Sâm, thực ra muốn dặn Mộ An An hai chuyện.
Thứ nhắt là tình trạng của Thắt gia đâ ốn định, không sao cả.
LThừ hai, mầy ngày nay Thắt gia sẻ không
đén tìm cô.
Mộ An An cụp mắt xuống, tay cầm chặt điện thoại.
Tiểu Cửu gửi tin nhắn đến.
Tiểu Cửu: Chị An?
Tiểu Cửu: Nếu giờ chị bận thì 5 giờ rưỡi em qua tìm chị nhé?
Tiểu Cửu: Chị lại bận nữa rồi.
Mộ An An nhìn dòng tin nhắn một hồi mới phản hồi lại.
An: ừ, lúc nãy bặn. Tối tan làm chị sẽ về khách sạn.
Tiểu Cửu: Được.
Mộ An An vừa nhặn dược tin nhán cúaTiêu
Cửu, định cất điện thoại đi thi hành lang có tiếng bước chân.
“An An, cô ở đây à, tôi tìm cô lâu rồi. Bên khoa cấp cứu có người tìm cô, đợi cỏ lâu lắm rồi.” Người đến là y tá trưởng Chu Mộng Lan, vừa thấy Mộ An An liền đi qua.
“Có người tìm tôi?”
‘Đúng, một chàng trai trạc tuổi cô, hình như người nước ngoài.”
Mộ An An vừa nghe Chu Mộng Lan nói những đặc điểm này liền nghĩ đến Hoắc Hiển.
Hắn là con lai, nhưng đối với việc Tóc Xoàn đột nhiên tìm minh, Mộ An An có hơi ngạc nhiên.
Tính ra sau khi Tóc Xoăn đón mẹ rời khỏi Ngự Viên Loan thị. Mộ An An không còn__
thấy hắn nữa, cũng khỏng liên lạc nhiều.
Vậy nên, Tóc Xoàn đột nhiên đến khiến Mộ An An rất ngạc nhiên.
“Sắc mặt cô không được tốt lắm, không khoẻ ờ đâu à?” Chu Mộng Lan hòi Mộ An An.
“Sắc mặt tôi không tốt sao?” Mộ An An xoa mặt.
“Có hơi xanh xao.”
Mộ An An khống nói gì, cầm điện thoại ra xem mặt mình.
Đích thực không đẹp.
Mộ An An chỉ cười: “Chỉ là không thoa son nên nhìn hơi nhợt nhạt.”