Những người thua cuộc chỉ đơn giản là lỗ đen trong trò chơi.
Mộ An An không thể chịu đưực nữa và nói thẳng: “Nào, chúng ta cùng chơi.”
ở đó thực sự rát vui, Mộ An An tự nhiên vui vè gia nhập.
“Tôi ngồi qua một chút.” Mộ An An nói.
Vốn dĩ cô muốn mượn trò chơi để ngồi cách Thất gia ra chút.
Kết quả là ngay khi cô nói xong, cánh tay cô đã bị người đàn ông bên cạnh siết chặt và áp cô lên ghế.
Mộ An An vùng vẫy, nhìn người đàn ông cạnh mình.
Người đàn ông nhìn xuống cô, ánh mắt có chút lạnh lủng.
Hoàn toàn khác với cách cô chủ động trêu chọc hay gằn gũi với cô lúc nãy.
Với diện mạo này thì không có chỗ đề thương lượng.
Mộ An An mím môi từ bò ý định đổỉ chỗ ngồi.
Cô sợ rằng người đàn ông này sẽ thực sự phát điên.
“Nào, chơi thôi.” Mộ An An nói rồi
tham gia vào và bắt đầu hành trình chú ong nhỏ với mọi người.
Kết quả là khi cô cố cứu chú ong nhỏ ra khòi lỗ đen của trò chơi thì cô đã thua ngay khi vừa cất cánh.
Không có gì hồi hộp khi thua cuộc cả.
Mộ An An bất lực, nâng ly lên và chuẩn bị uống thì..
Mộ An An vừa nâng lên thì ly rượu đã bị người khác lấy.
Người đàn ông bên cạnh cầm ly rượu và nghiêng đầu uống hết.
Mộ An An ngẩn ngơ nhìn anh. ^
Khi người đàn ông nghiêng đầu, cổ anh thắt lại và trái cồ của anh dao động khi rượu xâm nhập vào cổ họng.
Có lúc, cô phải thừa nhận rằng cô có chút ham muốn.
Những cử động nhò của Thất gia khiến cô thấy đặc biệt quyến rũ, sau đó lồng ngực có hơi nóng ran.
Tuy nhiên, điều cô giỏi nhất chính là giả vờ.
Sau khi Thất gia uống xong, Mộ An An vội nhìn đi chỗ khác và coi như chưa có gì.
Dù sao thì quán bar cũng tối nên cũng không nhìn ra là mặt cô đang ửng đỏ.
Thất gia để ly rượu xuống: “Chơi đi, thua thi uống giúp cháu.”
Vi vừa uống rượu nên giọng nói có hơi khàn.
Mộ An An nhìn thoáng qua, những ánh đèn neon đang quay cuồng ở đằng kia đang chiếu vào anh.
So với vẻ nghiêm túc bình thường thì cảm giác ờ trong tối này đặc biệt thú vị.
Mộ An An nhìn đi chỗ khác: “Tiếp tục chơi nào.”
1
Trò chơi bắt đầu, lần này Tiểu Cửu thua.
Tiểu Cửu cầm ly rượu và nhìn người đàn ông bên cạnh Mộ An An với vẻ mặt đầy mong đợi.
Kết quả là anh trai cô không quan tâm, như thể cô là một người xa lạ-
Tiêu chuẩn kép thật lợi hại!
Tiểu Cừu bĩu môi: “Không ai thương yêu tôi, tôi chỉ tà một mảnh đất.”
“Đừng ản cắp lời thoại của chị.” Mộ An An nhắc nhở.
Tiểu Cửu đổi câu từ: “Không ai yêu thương tôi, tôi chỉ là củ tòi trên thớt.”
“Này bác sĩ Lý Nham, đứa em gái này không uống nổi nữa, cậu không giúp à?” Chu Mộng Lan cố ý nhắc nhở một câu.
Là chị cả của khoa cấp cửu và là vai mẹ ở đây, trước giờ Chu Mộng Lan vẫn luôn yêu thương và quan tâm, càng thích ghép đôi.