Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người trông thấy Lăng Tiêu thì không dám nhiều lời.

Thịnh Hoàn Hoàn âm thầm tránh ra khỏi vòng tay Lăng Tiêu rồi chân thành nói bốn chữ với đám người đang mang đầy chờ mong ngoài cửa phòng bệnh này: “Tôi rất xin lỗi."

Ánh mắt của cả đám tay đua ảm đạm đi vì một câu nói của cô.

Nhưng không ai nói thêm gì nữa!

Bọn họ cũng biết tình hình của Thịnh gia, trước đó có Mộ Tư hủy hôn, Thịnh Xán bị tai nạn xe đã từng gây xôn xao cả Hải Thành, mấy ngày trước Thịnh phu nhân lại bị người ta sát hại, gánh nặng của cả nhà đều đè lên vai Thịnh Hoàn Hoàn, tất cả mọi người đều thông cảm nếu cô không dự thi.

Chỉ là... Đáy lòng lại đặc biệt đặc biệt thất vọng.

Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn cùng đạt giải quán quân, nhưng hiện tại hai người họ đều không thể tham gia, cuối cùng chỉ còn lại có Phương Hằng.

Mà tốc độ của Cao Kiếm căn bản không có tư cách tham gia cuộc thi quốc tế.

Lại nói đến Phương Hằng, anh ta còn rất trẻ, tốc độ cũng không nhanh bằng Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn, cho dù đi đến trường đua trường quốc tế thì cũng bị loại thôi...

Giờ phút này ánh mắt của Lý Hưng Hoài và Cao Dương đều vô cùng đau đớn.

Bầu không khí kiềm nén và cô đơn này làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất khó chịu, cô thật thích đua xe, nếu là bốn tháng trước thì cô nhất định sẽ không chút do dự chấp nhận.

Nhưng hiện tại cô thật sự không đi được!

"Sư phụ, Thịnh tiểu thư..."

Là tiếng nói của Kim Thần, anh ta đã tỉnh.

Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn Lăng Tiêu một cái rồi đi vào phòng bệnh.

Lăng Tiêu đi vào theo, cùng Thịnh Hoàn Hoàn đứng một trái một phải bên cạnh giường bệnh của Kim Thần.

Chân Kim Thần bó thạch cao, cả cái chân bị treo ở cuối giường, nhìn có vẻ rất buồn cười.

Kim Thần nói: “Tôi đã nghe những lời mọi người nói vừa rồi ở ngoài cửa, đều tại tôi, tôi không nên tự ý thi đấu với người ta."

Đã đến nước này rồi thì nói cái gì cũng vô dụng, Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu cũng không có tư cách trách cứ Kim Thần, anh ta đã đủ đau khổ.

Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Vì sao An Na lại quấn lấy anh đòi thi đấu?"

Cuộc thi trước đó đã kết cục gần được một tuần lễ, theo lý An Na đã sớm trở về mới đúng.

Kim Thần đặc biệt nghiêm túc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mà nói: “Tôi nói ra thì cô đừng tự trách."

Thịnh Hoàn Hoàn: “Ừm?"

Chuyện này có liên quan đến cô sao?

Ai ngờ Kim Thần lại khôi phục dv cà rỡn: “Ôi, tôi chỉ muốn làm náo động thôi, An Na đã quấn lấy tôi hai ba ngày, cứ nói muốn khiêu chiến tôi, tôi nhất thời ngứa tay nhịn không được đấu với cô ta, ai ngờ... Ai, thì ra làm màu cũng phải trả giá đắt!"

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn ra được Kim Thần đang cố tỏ ra nhẹ nhàng.

Bởi vì lỗi lầm của bản thân mà không thể tham gia cuộc thi quốc tế, khiến hi vọng của biết bao fan hâm mộ tan vỡ, trong lòng anh ta nhất định không dễ chịu.

Hơn nữa Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy anh ta đang cố gắng giấu diếm cái gì đó.

Mà điều anh ta giấu diếm có khả năng liên quan đến cô!

Nói xong, Kim Thần lại dời đề tài đi, tội nghiệp nhìn về phía Lăng Tiêu: “Sư phụ, đệ tử đã thành ra như vậy rồi, thầy không thể nói hai câu an ủi nghe một chút sao?"

Lăng Tiêu đã ngồi xuống ghế sa lon bên cạnh, hai tay ôm ngực, từ đầu đến bây giờ ánh mắt vẫn không rời khỏi gương mặt Thịnh Hoàn Hoàn.

Mà từ đầu tới đuôi Thịnh Hoàn Hoàn đều không nhìn Lăng Tiêu cái nào.

"Anh muốn nói cái gì với tôi?" Rốt cục Lăng Tiêu cũng bố thí cho Kim Thần một ánh mắt.

Kim Thần cười xán lạn lại lấy lòng: “Hay sư phụ thay tôi đi tham gia cuộc thi quốc tế đi?"

Lăng Tiêu thay Kim Thần đi tham gia cuộc thi quốc tế?

Thịnh Hoàn Hoàn theo phản xạ nhìn về phía Lăng Tiêu.


Chỉ thấy Lăng Tiêu nhìn cô với ánh mắt bừng cháy: “Em cảm thấy tôi có nên đi không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK