Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày nay Tích Nhi đã biết không ít chữ nên được An Lan khen, lão thái thái cũng yêu thương nói: “Tích Nhi của chúng ta rất thông minh, chờ anh hai trở lại thì đọc một bài thơ cho anh hai nghe nhé.”

Tích Nhi ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ, con nhớ bà nội nói, anh hai vui thì sẽ cho con đi gặp chị dâu.”

An Lan hỏi cô: “Tích Nhi gặp được chị dâu thì phải nói gì với chị?”

Tích Nhi ngẫm nghĩ: “Con sẽ đọc thơ cho chị nghe: Giang Nam khả thái liên, Liên diệp hà điền điền, ngư hí liên diệp gian, ngư hí liên diệp đông, ngư hí liên diệp tây, ngư hí liên diệp nam, ngư hí liên diệp bắc." (1)

(1) Ở Giang Nam có thể hái sen, Lá sen mọc chen chúc nhau. Cá đùa giỡn trong lá sen. Cá đùa giỡn bên đông lá sen, Cá đùa giỡn bên tây lá sen, Cá đùa giỡn bên nam lá sen, Cá đùa giỡn bên bắc lá sen.

Cún con bên cạnh không biết nói gì mà trợn trắng mắt: Ngu ngốc.

Lão thái thái và An Lan bị Tích Nhi chọc cười không khép miệng được.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng bị chọc cười, không ngờ Tích Nhi lại hài như vậy!

“Gâu gâu." Không nghĩ tới người” phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn đầu tiên lại là Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch vừa rồi còn mơ màng sắp ngủ, lúc này nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì mắt chó lập tức sáng ngời, “Gâu gâu” hai tiếng rồi vẩy đuôi nhào tới chỗ cô.

Lúc Thịnh Hoàn Hoàn bị nó liếm nước miếng đầy tay thì không khỏi nghĩ, không uổng công đã đúc cho nó nhiều xương như vậy.

Ngay sau đó, Lăng Thiên Vũ cũng chạy như bay về hướng cô, ôm chặt lấy đùi cô, kích động đến đỏ hốc mắt.

“Thiên Vũ, ngoan.” Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xổm xuống vỗ vỗ đầu Lăng Thiên Vũ, vừa phải vỗ về Tiểu Bạch, vừa phải an ủi cậu nhóc, hai tay bận rộn không ngừng nghỉ.

“Chị dâi ích Nhi bổ nhào vào lòng Thịnh Hoàn Hoàn cọ cọ: “Chị dâu, Tích Nhi rất nhớ chị, anh là tên hư hỏng, không cho Tích Nhi đi gặp chị.”

Tích Nhi rất tủi thân, chỉ cần bắt được cơ hội sẽ lập †ức mách lẻo, lão thái thái và An Lan, dì Hà và Bạch quản gia, thậm chí cả Lăng Thiên Vũ cũng từng nghe cô ấy mách, hiện tại chỉ còn lại Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì rất tán thành nói một câu: “Lăng Tiêu thật là hư hỏng.”

Trấn an Tích Nhi xong, Thịnh Hoàn Hoàn mới nhìn lão thái thái và An Lan: “Bà nội, mẹ.”

Lão thái thái rất cảm tính, hốc mắt lập tức đỏ lên: “Đứa nhỏ ngốc này, vì sao con không nói với bà là Lăng 'Tiêu muốn ly hôn, tới đây, mau đến cho bà nội nhìn xem:

Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa đến gần thì lão thái thái đã đi tới kéo tay cô lại rồi đánh giá trên dưới toàn thân: “Nhìn hơi gầy rồi này.”

Nói xong, bà đưa tay quét nhẹ qua bụng Thịnh Hoàn Hoàn hai cái: “Sao lại gầy như thế, có phải không chịu ăn cơm đúng bữa không?”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Bà nội, bữa nào con cũng ăn rất nhiều, có thể là vì gần đây làm việc bận quá nên mệt.”

Tiếp theo lão thái thái lại hỏi đến công việc của Thịnh Hoàn Hoàn, nói cô xử lý công ty lớn như vậy thì sao mà chịu nổi, con xem đã hành con thành ra như vậy, nói xong lại đỏ hốc mắt, hung hăng mà mắng Lăng Tiêu một trận.

Thịnh Hoàn Hoàn nghe lão thái thái mắng Lăng Tiêu thì bỗng cảm thấy rất hả giận, thậm chí rất muốn phụ họa vài tiếng, mắng đúng lắm!

An Lan bị sự biểu diễn khoa trương của lão thái thái làm dở khóc dở cười: “Mẹ, mẹ để Hoàn Hoàn ngồi xuống trước rồi nói sau”

*À, đúng đúng đúng, ngồi xuống trước lại nói, dì Hà lên trà đi.”

Lão thái thái lôi kéo Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xuống, nhưng vẫn luôn không buông tay cô ra, Lăng Thiên Vũ và Tích Nhi cũng bám lấy Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn không quên mục đích tới đây, nhưng họ thật sự quá nhiệt tình, cô cũng không biết nên mở miệng từ đâu, huống chỉ hiện tại căn bản không có cơ hội cho cô mở miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK