Lệ Hàn Tư lại tăng thêm vài phần chán ghét Lăng Kha.
Lăng Kha cũng không biết, cô nhìn về phía Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn: “Anh họ, hôm nay là ngày anh và Hoàn Hoàn ly hôn, hai người không có gì để nói sao?”
Lăng Tiêu nhíu mày kiếm lại: “Muốn mua dây pháo. chúc mừng không?”
Da đầu Lăng Kha căng thẳng, e sợ mà cười cười: “Vậy thì không cần.”
Sau đó liều mạng nháy mắt với Thịnh Hoàn Hoàn: Hoàn Hoàn mau cứu tớ.
Thịnh Hoàn Hoàn rất nghĩa khí mà: “…”
Ai bảo cô ấy to gan như thế, dám giẫm lên đuôi hổi
Hơn nữa Lăng Tiêu nhắc tới hai chữ “Chúc mừng” cứ làm cô ớn lạnh, rốt cuộc là ai kêu hắn tới, rốt cuộc là tên phản đồ nào bán đứng cô!
Tiếp theo tên phản đồ mở miệng: “Nếu Thịnh tiểu †hư muốn chúc mừng mình khôi phục độc thân, vậy phải có dáng vẻ chúc mừng, chúng ta chơi gì thú vị đi?”
Thịnh Hoàn Hoàn giận dữ: “Đường, Dật.”
Thật là cái hay không nói, toàn nói cái dở, Thịnh Hoàn Hoàn thật muốn bóp chết anh ta.
Diệp Sâm híp mắt nói: “Tôi nhớ rõ lần trước chơi nói thật, không bằng lần này chơi mạo hiểm đi?”
Đa số mọi người ở đây đều tán thành, người không dám chơi thì chủ động ngồi qua một bên.
'Trần Do Mỹ nhìn về phía Cố Nam Thành: “Anh Nam Thành, chúng ta đừng chơi, trò mạo hiểm này luôn hơi quá trớn.”
Cố Nam Thành cười cười: “Sợ cái gì, không thể hoàn thành có thể tự phạt một ly, anh uống thay em là được.”
Nam Tầm và Diệp Sâm đều tham gia, đương nhiên gã không thể e dè.
Người phục vụ lấy mấy lá bài tới, mỗi lá đều có nội dung mạo hiểm không giống nhau, Diệp Sâm đổ hết chúng ra ngoài rồi rút hai mươi lá từ trong đó.
Mười lá màu đỏ, mười lá màu đen.
Màu đỏ là bài của nữ, màu đen là của nam.
Người phục vụ đặt một cái ly lớn trước mặt mỗi người, sau đó đổ đầy bia vào mỗi cái ly.
Ly bia này rất đầy, người không uống giỏi thì cỡ một hai ly liền say.
Vẫn dùng một chai rượu để chọn người, Diệp Sâm xoay chai chọn ra người đầu tiên.
Người trúng đầu tiên là Tiết Tiêm Tiêm, mọi người nhìn về phía cô ta. Tiết Tiêm Tiêm ra vẻ trấn định chọn một thẻ đỏ.
“Xin cởi dây lưng của người đàn ông đầu tiên bên tay phải của cô xuống.”
Ánh mắt mọi người dừng lại trên người Cố Bắc Thành.
Ngồi bên tay phải Tiết Tiêm Tiêm là Lăng Kha, bên phải Lăng Kha là Cố Bắc Thành, cho nên Cố Bắc Thành là người đàn ông đầu tiên bên tay phải của Tiết Tiêm Tiêm.
Lăng Kha cười tủm tỉm trêu chọc: “Cô chuẩn bị uống hay là cởi dây lưng?”
Mặt Tiết Tiêm Tiêm lập tức đỏ lên, ngượng ngùng mà liếc nhìn Cố Bắc Thành một cái: “Tôi… tôi cởi dây lưng.”
Nói xong, Tiết Tiêm Tiêm đứng lên, trong phòng d vang lên một trận ồn ào.
Mặt Tiết Tiêm Tiêm càng đỏ, đi đến trước mặt Cố Bắc Thành rồi dừng lại: “Cố thiếu, làm phiên anh đứng lên.”
Cố Bắc Thành nhìn cô ta một cái, giây tiếp theo đã nâng ly bia trước mặt lên uống.
Mọi người thổn thức, cười nhạo da mặt Cố Bắc Thành còn mỏng hơn con gái nhà người ta.
Cố Bắc Thành cũng không giải thích, chỉ cười cười không sao cả.
Tiết Tiêm Tiêm cứng đờ, thất vọng trở lại chỗ ngồi, nước mắt suýt rơi: Cố Bắc Thành từ chối cô.
Lăng Kha vỗ vỗ vai Tiết Tiêm Tiêm muốn an ủi, kết quả bị Tiết Tiêm Tiêm hất ra: “Ai cần cô giả vờ tốt bụng.”
Lăng Kha: “…”