Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hưng Hoài lập tức sốt ruột, Thịnh Hoàn Hoàn là hy vọng vựt dậy của Vũ Yến: “Lăng tổng, cô ấy chỉ đến trễ vài phút, anh xem năng gắt như vậy…”

Lăng Tiêu bắn ánh mắt sắc bén qua: “Dài dòng nữa thì buổi chiều cũng không cần đi”

Lý Hưng Hoài cứng lại, sốt ruột nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc đầu với ông, ý bảo đừng xin cho mình nữa: “Lý đội, ông dẫn các đội viên đến sân thi đấu trước, tôi sẽ tới đúng giờ.”

Lý Hưng Hoài không còn cách nào, chỉ có thể dẫn các đội viên khác rời đi.

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn liếc qua Lâm Chi Vũ cách đó không xa rồi dừng lại người người đàn ông lạnh nhạt trước mặt, cô biết hẳn đang cố ý nhằm vào mình, lại không biết mình chọc hắn cái gì.

Cô không yếu thế mà hất mặt lên, bọn họ đã ly hôn, cô không còn là cô gái chỉ có thể để hắn tùy ý làm khó dễ sai khiến.

Nhưng dưới ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu, rất nhanh cô lại bại trận, khí thế của hắn quá mạnh, làm người ta không nhìn gần nổi.

Tiếp theo, cảm giác đau đớn truyền đến từ căm, căm cô bị một bàn tay thon dài mạnh mẽ bóp chặt, chủ nhân bàn tay này cứng rắn nâng mặt cô lên, ánh mắt sắc bén từ từ dời xuống.

Cái căm tinh xảo, cổ mảnh khảnh…

Khi ánh mắt hẳn đi xuống, thân thể Thịnh Hoàn Hoàn căng cứng.

Lúc này trên người Lăng Tiêu tỏa ra cảm giác hung hăng làm người cảm thấy rất bất an, ánh mắt hắn rất hung ác, hình như còn mang theo một tia chiếm hữu không nên xuất hiện.

Cô bị ánh mắt này nhìn chăm chăm đến nổi da gà, quần áo như bị hắn lột ra từng lớp, “Trần truồng” mà đứng trước mặt hắn, bị hắn xem kỹ.

Hắn có ý gì?

Lâm Chi Vũ đang đứng cách đó không xa, ánh mắt làm càn của Lăng Tiêu làm đáy lòng Thịnh Hoàn Hoàn dâng lên lửa giận hừng hực, cô đột nhiên quay mặt đi, đồng thời lui về phía sau một bước.

Cô đầy mặt không vui lạnh nhạt nói với người đàn ông trước mặt: “Anh có thể đổi mới cách tra tấn người khác một chút không?”

Làn da cô rất mịn màng mỏng manh, chỉ mới chốc lát mà khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đã bị nằng làm đỏ bừng, cứ như một quả đào căng mọng ngon miệng.

Ngón tay giơ lên giữa không trung của Lăng Tiêu hơi giật giật, tiếp theo chậm rãi thu tay lại rồi đưa mắt nhìn vào gương mặt bị phơi đỏ của cô, khí thế lạnh lẽo như sương, ánh mắt hung ác như muốn xé nát cô ra.

Thịnh Hoàn Hoàn không thể hiểu nổi, không phải cô chỉ đến muộn hơn mười phút sao, hắn có cần tức giận như thế không?

“Lăng Tiêu, chúng ta phải đi” Lúc này giọng nói dịu dàng. của Lâm Chi Vũ vang lên phía sau Lăng Tiêu.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn qua hướng cô ta, trùng hợp bắt gặp. ánh mắt Lâm Chi Vũ, cô ta lễ phép gật gật đầu, trong mắt không hề có địch ý.

Giờ khắc này, Thịnh Hoàn Hoàn chỉ cảm thấy cô ta rất đẹp, từ trong tới ngoài đều tỏa sáng, cứ như một cô công chúa tao nhã mỹ lệ. Trong lòng cô đột nhiên trở nên rất chua xót.

Đây là một cô gái rất xinh đẹp rất dịu dàng còn có giáo dưỡng, khó trách chia tay lâu như thế mà Lăng Tiêu vẫn nhớ mãi không quên!

Lăng Tiêu xoay người bỏ đi, mang theo khí thế lạnh lẽo âm u. Từ đầu tới cuối hắn không nói một chữ.

Sau khi lên xe, Lăng Tiêu vẫn luôn gia tốc, sắc mặt lạnh lẽo, mắt nhìn thẳng về phía trước.

Ánh mắt Lâm Chi Vũ nhìn vào đôi tay nổi cả gân xanh của hắn, hắn đang cố gắng khống chế lửa giận trong lòng, mà ngọn lửa này đến từ vợ trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK