Người của đoàn xe 666 cười rất đắc ý, ánh mắt đáng khinh đánh giá ba cô gái Thịnh Hoàn Hoàn từ trên xuống dưới.
Mao Tuấn không thể nhịn được nữa, chỉ vào Vu Hạo nổi giận mắng: “Các người cười đủ chưa, loại rác rưởi như các người căn bản là không xứng đứng trên sân thi đấu.”
“Ồ, thẹn quá thành giận à” Vu Hạo lạnh lùng nhếch khóe miệng lên: “Tuy tôi rất hiểu tâm trạng hiện giờ của anh, nhưng anh phải dùng não trước khi nói chuyện chứ, rốt cuộc ai mới là rác rưởi."
Vu Hạo nhấn mạnh hai chữ “Rác rưởi” này, tràn ngập ý khinh thường và miệt thị, còn sự trào phúng không chút che giấu.
“Anh lặp lại lần nữa xem” Mao Tuấn không thể nhịn được tiến lên nảm lấy cổ áo Vu Hạo.
“Mao Tuấn” Sắc mặt Cao Dương trầm xuống, lập tức kéo Mao Tuấn trở về.
Vu Hạo “A” một tiếng rồi kéo kéo cổ áo mình, khinh miệt nhìn người của Vũ Yến: “Một đám vô dụng.”
Nói xong, gã mất hết hứng thú dẫn người của đoàn xe muốn rời đi.
Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn gọi gã lại: “Vu Hạo.”
Vu Hạo dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn.
Cô nói: “Có dám so một trận với tôi không?” Vu Hạo giơ ngón tay móc móc lỗ tai, vẻ mặt rất khoa trương: “Tôi không nghe lầm đó chứ? Tiểu thư đứng đầu của Hải Thành chúng ta lại khiêu chiến tôi?”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch khóe miệng lên: “Có dám đánh cược không?”
Vu Hạo ngả ngớn nhướng mày: “Mỹ nhân, cô nói xem cược thế nào?”
“Buổi chiều đến phiên tôi lên sân, nếu tôi dùng thời gian ngăn hơn trận đấu buổi sáng của anh thì coi như tôi thẳng, anh phải quỳ xuống xin lỗi Lý đội và Mao Tuấn”
Vu Hạo nghe câu này thì lập tức phấn khởi, tuy buổi sáng gã chưa dùng hết sức, nhưng chỉ phát huy bình thường thôi cũng đã lấy được vị trí quán quân trong tổ, còn tiến vào top 3 nửa trận đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn khiêu chiến gã quả thực là cực kỳ buồn cười.
Nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn xinh đẹp như hoa, Vu Hạo hứng thú bừng bừng nói: “Nếu cô thua thì làm bạn gái tôi?”
Tiểu thư đứng đầu Hải Thành, vợ trước của Lăng Tiêu, giám đốc Thịnh Thế, những danh hiệu này cũng đủ để gã khoe ra cả đời, mấu chốt là cmn cô gái này thật xinh đẹp, dáng người kia làn da kia… Chậc chậc…
“Hoàn Hoàn…" “Đừng cược với anh ta.” Vài tiếng nói lo lắng gần như vang lên cùng lúc.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, trả lời không chút do dự: “Được! Nếu ai nuốt lời thì rời khỏi sân thi đấu cả đời.”
Nói xong, cô giơ giơ điện thoại trong tay lên: “Đừng mơ đổi ý, bởi vì tôi đã quay lại rồi.”
Vu Hạo kiêu căng liếm liếm khóe miệng: “Tuy không biết cô lấy tự tin từ đâu ra, nhưng tôi rất chờ mong ngày cô trở thành người của tôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Vĩnh viễn không có ngày đó.”
Vụ đánh cược của Vu Hạo và Thịnh Hoàn Hoàn nhanh chóng truyền khắp giới đua xe, ai cũng lên mạng cười nhạo người của Vũ Yến tự tin mù quáng, hôm qua không biết tự lượng sức mình khiêu chiến Quân Hạm, hôm nay lại thêm đội 666.
Bởi vì vụ đánh cược này, Vũ Yến và Thịnh Hoàn Hoàn lập tức được chú ý nhiều hơn.
Làm người không ngờ được chính là, lúc này Kim Thần lại tới xem náo nhiệt, đăng một Weibo mới lên: “Sao không cược với tôi?”