Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch quản gia ngẩn ra một lát mới phản ứng lại, lập tức xoay người đi lấy, nghĩ thầm sao thiếu gia không dặn dò việc này?

Một lát sau, Bạch quản gia đưa một viên thuốc cho Thịnh Hoàn Hoàn, cô liền uống sữa bò chung với nó, nghĩ thầm chắc sẽ hữu hiệu!

Sau khi ăn xong, dì Hà bưng chút trái cây đi lên.

Thịnh Hoàn Hoàn nếm một miếng rồi nói: “Hôm nay trái cây thật tươi.”

Dì Hà cười nói: “Đúng vậy, buổi sáng lão thái thái đã hái ở vườn, vừa bảo người đưa tới, thiếu phu nhân thích thì ăn nhiều một chút, tốt cho da dẻ.”

Thịnh Hoàn Hoàn nói chuyện phiếm với dì Hà: “Bên nhà tổ còn có vườn trái cây sao!”

Dì Hà gật đầu: “Đúng vậy, bên kia gần ngoại ô, không khí rất tốt, sau núi có một mảnh rừng trái cây, có không ít trái cây và rau chỗ dưa chúng ta được lấy từ nhà tổ qua, cứ yên tâm ăn.”

“Dì Hà ở Lăng gia đã nhiều năm rồi đúng không, dì và Bạch quản gia cùng vào phủ sao?”

“Không phải, ông ấy vào sớm hơn tôi một chút, sau khi thiếu gia ra đời thì tôi mới vào.”

Thịnh Hoàn Hoàn hỏi tiếp: “Nghe nói dì còn là vú em của Lăng Tiêu.”

Dì Hà gật đầu: “Đúng vậy!”

Thịnh Hoàn Hoàn ôn hoà nói: “Vậy chắc dì rất hiểu Lăng Tiêu, dì có thể kể cho tôi nghe chuyện lúc nhỏ của Lăng Tiêu không?”

Dì Hà rất vui: “Đương nhiên, khi còn nhỏ thiếu gia rất nghịch ngợm, cậu ấy…"

Thịnh Hoàn Hoàn vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Đừng đứng, ngồi xuống nói chuyện.”

“À” Dì Hà cũng không khách sáo mà ngồi xuống bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, tươi cười kể về những chuyện thú vị khi còn nhỏ của Lăng Tiêu: “Đừng nhìn hiện tại thiếu gia im lìm như vậy, khi còn nhỏ rất nghịch ngợm, thường xuyên trêu cợt đại thiếu gia kêu cha gọi mẹ…"

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn gương mặt đầy tươi cười trước mắt, không muốn tin người đàn bà hiền hoà thân thiết này lại liên quan đến chuyện dưới tầng hầm.

Nụ cười của dì Hà khi nhắc đến chuyện lúc nhỏ ofLăng Tiêu rõ ràng rất sạch sẽ, cuối cùng còn hoài niệm mà đỏ mắt, cầm lòng không đậu nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Thiếu phu nhân, kỳ thật thiếu gia nhà tôi là người có tình nghĩa, khi còn nhỏ cậu từng nuôi một con chó tên là Tiểu Tuyết Cầu, vừa tròn vừa trắng trông rất đáng yêu, sau này Tiểu Tuyết Cầu chết, cậu thương tâm thật lâu, phu nhân mua thật nhiều chó con về dỗ mà cậu không muốn con nào cả, thường xuyên ngồi trước mộ Tiểu Tuyết Cầu thương tâm rơi lệ.”

Thịnh Hoàn Hoàn biết cơ hội tới, lập tức cô đơn nói với dì Hà: “Đáng tiếc, tôi không thể đi vào tim anh ta, nếu không sẽ không bị anh ta nhốt vào hầm giam, nơi đó thật sự rất đáng sợ”

Thịnh Hoàn Hoàn nhận thấy lực tay của dì Hà tăng mạnh, cô lập tức sợ hãi nói: “Dì Hà, vì sao tầng hầm lại có thứ đó, nơi này đã từng có người chết sao?”

Trên mặt dì Hà xẹt qua một tia khác thường, sau đó có chút do dự mà nói: “Chỗ chúng ta thật sự không quá sạch sẽ, nghe nói năm đó chủ đầu tư có đào ra mấy bộ hài cốt ở đây.”

Nói xong, dì Hà liền nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Nhưng chúng tôi ở chỗ này lâu như thế cũng không có việc gì, thiếu phu nhân cảm thấy tầng hầm không sạch sẽ thì về sau đừng đi, không có gì, việc này không đáng sợ như vậy.”

Đầu tiên là nói cho cô chủ đầu tư đào ra mấy bộ hài cốt, tiếp theo lại an ủi cô kỳ thật chuyện này không đáng sợ như vậy, rốt cuộc dì Hà có ý gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK