Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịnh Hoàn Hoàn tưởng rằng là vệ sĩ cô dẫn vào, ai ngờ ngẩng đầu đã nhìn thấy một gương mặt anh tuấn phi phàm.

Lăng Tiêu?

Tại sao hắn lại ở chỗ này.

Thịnh Hoàn Hoàn không kịp nghĩ nhiều thì Phượng Cảnh Thiên đã kêu thảm một tiếng, quay đầu lại liền thấy anh ta ngã xuống đất, mặt đầy đau đớn mà ôm lấy bụng.

Bọn Lam Tiếu và Trần Phỉ Phỉ biến sắc, lập tức trốn vào trong đám người.

Lam Tiếu đặc biệt không cam lòng, nếu như vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn té xuống thì đứa bé trong bụng cô nhất định sẽ không giữ được, không ngờ Lăng Tiêu lại xuất hiện kịp thời như thế.

Sau khi Phượng Cảnh Thiên bị Lăng Tiêu đá bay thì không ai trong tiệc rượu dám đứng ra nói chuyện cho Phượng Cảnh Thiên.

Lúc này chỉ nghe Lăng Tiêu nói: “Đứng lên, mặc bộ đồ này vào."

Lăng Tiêu vung tay lên hất mâm gỗ trong tay người hầu xuống đất, bộ Bikini màu đen kia rơi xuống trước mắt Phượng Cảnh Thiên.

Nhưng Phượng Cảnh Thiên quá đau nên căn bản không đứng dậy nổi.

Văn Sâm bước lên trước rồi hung hăng đạp mấy cái vào bụng Phượng Cảnh Thiên, anh ta ngao ngao kêu thảm: “Đau... Đau quá... Đừng đá, tôi mặc tôi mặc..."

Phượng Cảnh Thiên bị đạp hộc máu, nhưng nhìn người đàn ông tôn quý lạnh lẽo trước mặt và nhng người xung quanh hận không thể tránh xa, bảo vệ trong biệt thự đều biến mất, anh ta đành run lẩy bẩy đứng lên.

Văn Sâm nói: “Cởi quần áo ra, thay bộ trên mặt đất vào."

"Tôi cởi, tôi cởi." Phượng Cảnh Thiên như biến thành người khác, giống một con chó.

Thịnh Hoàn Hoàn muốn tránh ra khỏi vòng tay của Lăng Tiêu, nhưng lại bị hắn ôm chặt lấy.

"Lăng Tiêu, anh buông tôi ra trước đã."

Lúc này một bàn tay to đã che tầm mắt của cô lại, tiếng nói trầm thấp dễ nghe như đàn Cello vang lên bên tai cô: “Nếu không muốn tôi hôn em ở đây thì ngoan ngoãn đừng nhúc nhích."

Cả tấm lưng của Thịnh Hoàn Hoàn đều dán lên ngực Lăng Tiêu, mơ hồ còn có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của hắn, mặt của cô bất giác nóng lên, bên tai đỏ bừng.

Không biết qua bao lâu Lăng Tiêu mới buông cô ra.

Khi cô nhìn thấy Phượng Cảnh Thiên mặc Bikini thì kiềm lòng không được bật cười, lúc này Phượng Cảnh Thiên như một người phụ nữ mang thai sáu tháng.

Phượng Cảnh Thiên nhìn có vẻ gầy, nhưng phóng túng quá nhiều khiến anh ta còn trẻ đã có bụng bia, toàn thân mọc ra rất nhiều lông, anh ta mặc Bikini trông thật sự quá buồn cười.

"Hả giận không?" Lăng Tiêu ghé vào bên tai Thịnh Hoàn Hoàn mà hỏi.

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, sau đó lại dùng sức đẩy Lăng Tiêu ra.

Tại sao cô lại suýt rơi vào cạm bẫy dịu dàng của hắn lần nữa?

"Cảm ơn vừa rồi Lăng tổng đỡ tôi một cái."

Thịnh Hoàn Hoàn xa lạ nói, sau đó nhìn về phía Phượng Cảnh Thiên: “Phượng Cảnh Thiên, anh nhất định rất hận tôi đúng không? Nhưng tôi nghĩ anh nên hận những người phụ nữ không tìm hiểu tình hình mà tùy ý quạt gió châm lửa bên tai hơn, đáng thương anh bị người ta lợi dụng mà không biết."

Lúc này Phượng Cảnh Thiên mới nhớ tới bọn người Lam Tiếu và Trần Phỉ Phỉ, ánh mắt âm u nhìn về phía họ làm họ mặt mày trắng bệch.

Thịnh Hoàn Hoàn thấy mục đích đã đạt thành thì quay người đi ra ngoài.

Lăng Tiêu lập tức đuổi theo: “Hoàn Hoàn, tôi đưa em về."

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không cần."

Đám người hiểu ra, thì ra Lăng Tiêu mới là người bị từ chối sao?


Tình cảnh này hoàn toàn trái ngược với lời đồn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK