Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt: “Đi đâu?”

Sắc mặt Lăng Tiêu trầm trọng: “Đưa cô đi bệnh viện.”

Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi bật cười: “Đâu có lành nhanh như vậy nổi, cũng không phải thần dược, đã không đau lắm, đi bệnh viện cũng cần một tuần mới hết.”

May mà diện tích bị phỏng không lớn, một tuần sau bọt nước sẽ lặn.

“Hơn nữa thuốc mỡ anh cho tôi thật sự rất tốt, mùi cũng dễ ngửi, còn không, cho tôi thêm một lọ.” Thịnh Hoàn Hoàn cười nịnh.

Lăng Tiêu nhẹ nhàng bâng quơ: “Bà ngoại cô cho, tôi tưởng nhà cô có rất nhiều.”

“Bà ngoại cho anh à, sao tôi không biết?”

“Có chút chuyện nhỏ này nói làm gì?” Lăng Tiêu không cho là đúng, duỗi tay đâm nhẹ vào mụt nước của cô, có chút không vui nói: “Cái bọt nước này nhìn thật chướng mắt.”

Thịnh Hoàn Hoàn hít một hơi thật sâu, lập tức giấu tay ở phía sau, thở phì phì trừng hẳn: “Không được, đâm vỡ sẽ càng nghiêm trọng, nếu anh thấy chướng mắt thì đừng xem là được rồi."

Lăng Tiêu kéo kéo môi mỏng, chỉ vào tay còn lại của cô: “Cái tay kia cũng chưa hết sưng, Thịnh Hoàn Hoàn, giờ cô là thương tật, làm sao chăm sóc tôi?”

Tay còn lại từng chắn cái chén cho Lăng Tiêu bị lão gia tử ném đến nên sưng lên, dù đã qua một đêm mà còn chưa đỡ, giờ đã hiện lên vết bầm tím, nhìn rất dọa người.

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày lại, đặt hai tay ở trước mặt Lăng Tiêu, lên án hắn tàn nhãn: “Anh xem tôi bị thương thành như vậy, tôi còn chưa lo nổi cho mình mà anh còn trông cậy vào tôi chăm sóc anh?”

Lăng Tiêu nhìn khuôn mặt nhỏ hồng hồng tức giận trước mặt này, bỗng cảm thấy thực đáng yêu, tựa như con lợn nhỏ trảng nõn, làm người ta nhịn không được muốn bắt nạt: “Vậy tôi chăm sóc cho cô?”

Nhìn khuôn mặt tuấn tú mỉm cười của Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn rùng mình một cái, lập tức thu tay lại: “Không cần, chút vết thương nhỏ này căn bản không là gì đối với tôi.”

Lăng Tiêu biết nghe lời phải: “Ừ, so với vết thương trên tay tôi thì cô chỉ bị thương nhẹ thôi, cho nên vẫn là cô chăm sóc cho tôi, mở nước giúp tôi, tôi muốn tắm rửa.”

Hắn ra lệnh thật là thản nhiên thoải mái!

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Tên chết tiệt được một tấc lại muốn tiến một thước, không biết thương hoa tiếc ngọc, dịu dàng săn sóc là gì!!!

Nhưng mở nước thôi mà, quá đơn giản.

Thịnh Hoàn Hoàn cố ý chỉnh cho nước thật lạnh, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn vẫn xem nhẹ bản lĩnh hại người của Lăng Tiêu, Lăng Tiêu trực tiếp kéo cô vào bồn tắm.

“A..” Thịnh Hoàn Hoàn lạnh đến rùng mình, vội vàng mở nước ấm ra, sau đó trừng người đàn ông mặt đầy ý cười trước mắt: “Lăng Tiêu, đồ háo sắc này”

Nhưng rống xong Thịnh Hoàn Hoàn liền hối hận.

Lăng Tiêu nhìn cô gái như con cún rơi xuống nước trước mặt, rõ ràng nhu nhược đáng thương, vậy mà còn trừng lớn mắt sủa gấu gấu trước mặt hản, vừa nhìn là biết thiếu ăn đòn.

“Cô mắng tôi cái gì?”

Đồ háo sắc?

Lá gan của cô thật là càng lúc càng lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK