Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Kha có thể tưởng tượng ra phản ứng lát nữa của Lệ Hàn Tư khi nhìn thấy cô, tình cảnh kia nhất định sẽ rất xấu hổi

“Lăng Kha, cô gửi tin nhắn cho ai vậy, chẳng lẽ Lệ thiếu không nói với cô là đêm nay anh ấy sẽ tới sao?” Là giọng của Lam Tiếu.

Lăng Kha vốn không muốn phản ứng Lam Tiếu, chờ bọn Thịnh Hoàn Hoàn tới lại trừng trị cô ta cũng không muộn, nhưng lúc này điện thoại lại reo lên, Cố Bắc Thành gửi tin nhắn cho cô nói mình và Lăng Phi đã tới cửa, Thịnh Hoàn Hoàn cũng sắp tới rồi.

Lăng Kha bình tĩnh buông điện thoại xuống, nhìn gương mặt huênh hoang đắc ý của Lam Tiếu mà nhếch khoé miệng lên: “Sao không thấy Lăng Phi đâu, nghe nói thời gian trước cô sinh non, Lăng Phi không rời một tấc dốc lòng chăm sóc cô mà.”

Đêm nay cô nhất định sẽ làm bọn Lam Tiếu hối hận vì đã đến đây.

Sắc mặt Lam Tiếu lập tức biến đổi: “Lăng Kha, cơm có thể ăn bậy, nói không thể nói bậy, Lăng Phi đang theo đuổi tôi, nhưng tôi còn chưa chịu, quan hệ của chúng tôi còn chưa đến mức đó, cô nói những lời này rốt cuộc là có dụng ý gì?”

Trong phòng có không ít người, đều là con ông cháu cha trong giới, đủ các loại công tử tiểu thư, hiện tại Lam Tiếu còn chưa xác định rốt cuộc mình có thể gả vào Lăng gia hay không, vì mặt mũi, đương nhiên cô ta phải cực lực phủ nhận.

Vì chuyện xảy ra vào hôm sinh non nên cha mẹ Lăng Phi đặc biệt không thích cô, mấy lần gặp mặt sau đó đều không vui vẻ gì, Lăng Phi lại không có bản lĩnh, cô sợ gả vào Lăng gia rồi không sống yên được, Lăng Phi căn bản không bảo vệ được cô.

Lúc này nếu bị Lăng Kha làm bẩn thanh danh, truyền tin cô ta từng hư thai con của Lăng Phi thì về sau ai còn dám cưới cô?

“Chẳng lẽ không phải sao?” Lăng Kha liếc nhìn cánh cửa khép hờ một cái, ra vẻ kinh ngạc: “Cô và Lăng Phi còn chưa ở bên nhau? Vậy sao tôi nghe nói các người đã gặp người lớn rồi?”

Mọi người đều nhìn về phía Lam Tiếu, đặc biệt là những công tử kia, trong mắt đều mang theo châm chọc và khinh miệt.

Lam Tiếu tức đến mặt xanh mét: “Lăng Kha, cô đừng nói bậy, lời này là ai nói, cô nói tên ra đi, nếu cô không nói được thì tôi kiện cô phỉ báng.”

Lăng Kha bắt đầu pha trò: “Nếu cô không ở bên Lăng Phi thì không cần để ý những lời đồn đó, cũng không biết người nào thiếu đạo đức nói bậy như vậy, khó chịu vì loại người này không đáng.”

Lam Tiếu nghe Lăng Kha nói như thế thì càng không chịu buông tha: “Cô nói cho rõ ràng, rốt cuộc là ai truyền ra, nếu cứ để chuyện này kéo dài thì chẳng phải tôi mất hết danh dự sao?” Lăng Kha nhướng mày: “Cô thật sự muốn tôi nói?” Lam Tiếu không chút do dự: “Cô nói.”

“Là mẹ của Lăng Phi nói.” Lăng Kha nhún vai, nhìn mấy người bạn của mình: “Mọi người đều biết nhà tôi và Lăng gia đã quen biết nhiều đời, còn là họ hàng xa, Lăng tam phu nhân là chị em tốt với mẹ tôi, ngày đó tôi nghe họ nói chuyện phiếm về việc này.”

“Cô nói dối, sao bác gái lại nói chuyện này trước mặt cô chứ.”

Lam Tiếu cứ nghĩ Lăng Kha sẽ nói là Thịnh Hoàn Hoàn, không ngờ cô ấy lại bảo là mẹ của Lăng Phi, vậy bảo cô ta đi đối chất thế nào?

“Bác gái? Xem ra Lam tiểu thư và Lăng Tam phu nhân rất thân nhỉ!” Lăng Kha trêu chọc, cũng mặc kệ sắc mặt Lam Tiếu khó coi đến mức nào: “Tôi còn nghe nói ngày ba của Lăng Tiêu ra tù, cô lỡ tay đẩy Thịnh Hoàn Hoàn vào chậu than, may mà có người kéo Thịnh Hoàn Hoàn lại, trong lúc hoảng loạn cô té ngã một cái nên sinh non.”

“Cô nói bậy, tình hình lúc đó căn bản không phải như vậy.

Khi thốt ra lời này, ánh mắt mọi người nhìn Lam Tiếu trở nên càng khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK