Cô xoay người, rời khỏi cửa hàng kia như chạy trốn, tránh trong ngõ nhỏ âm u, hồi lâu vẫn không dám đi ra.
Cô ôm lấy bản thân mà ngồi xổm trong góc, tan vỡ khóc rống thất thanh.
Ngày xưa cô cao ngạo bao nhiêu thì hiện giờ lại chật vật bấy nhiêu.
Anh đã trở lại, vào thời khắc cô chật vật nhất, trong lòng anh nhất định đang chê cười cô, cô đã nghèo túng đến mức phải bán một cái vòng cổ cũ nát.
Không biết qua bao lâu, toàn thân cô tê mỏi, khi cô bước ra khỏi ngõ nhỏ kia thì đã không thấy bóng dáng chiếc Rolls-Royce nọ đâu nữa.
Nam Tầm nhìn về hướng vừa rồi, trong lòng thật lâu vẫn không thể bình tĩnh!!!
Nhà tổ Cố gia, Cố Nam Thành nhìn Cố phu nhân và vệ sĩ tiến vào từ bên ngoài thì lập tức đứng dậy đón: “Mẹ, sao mẹ mang về nhiều đồ như thế?”
Gã chỉ kêu Cố phu nhân trở về lấy sổ hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn, không ngờ bà ta lại mang về nhiều đồ như thế.
Cố phu nhân đỏ mắt nói với Cố Nam Thành: “Mấy thứ này đều là tiền mồ hôi nước mắt của con, Nam Tầm không biết quý trọng, mẹ đau lòng cho con thôi con trai ngốc. Dù sao hai đứa đã đi đến nước này, không có khả năng tái hợp, cô ta chuyển nhiều tiền của con đi như vậy, lấy về chút này đã là gì?”
Cuối cùng Cố Nam Thành không nói cái gì cả, hiện giờ gã và Nam Tâm đã trực tiếp trở mặt, cô liên tục ép sát, gã cần gì phải chừa mặt mũi cho cô.
Cố phu nhân đặt hai quyển sổ vào tay Cố Nam Thành: “Cầm đi, đáng tiếc không lấy được căn cước của cô tai”
Cố Nam Thành nhìn hai quyển sổ màu đỏ trong tay: “Có hai thứ này cũng đủ rồi.”
Lấy được giấy chứng nhận, Cố Nam Thành lập tức gọi điện thoại cho thư ký: “Liên hệ truyền thông, tôi muốn mở cuộc họp báo”
Hai giờ sau, đối mặt với những câu hỏi bén nhọn của các phóng viên, Cố Nam Thành đứng trước màn ảnh mặt không đổi sắc trả lời: “Tôi không phản bội gia đình mình, Do Mỹ cũng không phải tiểu tam, vào ba tháng trước, tôi và Nam Tâm đã kết thúc quan hệ hôn nhân.”
Cố Nam Thành vừa nói ra lời này, các phóng viên đều rất kích động.
“Wì sao hai người lại ly hôn, bởi vì Trần Do Mỹ chen vào sao?”
Cố Nam Thành: “Không phải, chúng tôi ly hôn là vì hai bên đều quá cứng rắn, sống với nhau rất mệt, cho nên lựa chọn hoà bình ly hôn, không có nhân tố bên ngoài nào cả.”
“Nếu ba tháng trước hai người đã ly hôn, vì sao luôn không công khai, còn ở chung một chỗ?”
Cố Nam Thành: “Con gái của tôi mới ba tuổi rưỡi, chúng tôi làm như vậy chỉ vì hy vọng có thể giảm bớt tổn thương tâm lý cho con gái.”
“Nếu ba tháng trước hai người đã ly hôn, vì sao Nam Tầm lại lên mạng đăng hình của anh và Trần Do Mỹ, cố ý làm mọi người hiểu lầm?”
Cố Nam Thành không trả lời vấn đề này ngay.
Lúc này một phóng viên lạnh lẽo trào phúng: “Còn có thể vì sao, không cam lòng thôi, hoặc là không hài lòng cách phân chia tài sản, muốn càng nhiều tiền, có phải không Cố tổng.”
Cố Nam Thành cũng không phủ nhận.
Phóng viên này vốn là gã cố ý sắp xếp, là vì muốn đổ hết mọi chuyện lên người Nam Tầm, như vậy có thể giảm thiểu tổn thương danh dự của gã và Trần Do Mỹ xuống thấp nhất, cũng có thể ngừng tổn thất của công ty tức thời.
Các phóng viên càng hưng phấn: “Lúc hai người ly hôn, tài sản đã tiến hành phân chia như thế nào, là Nam Tầm lòng tham không đáy, hay là cô không lấy được phần vốn thuộc về mình?”
Cố Nam Thành trả lời: “Ba tháng trước, chúng tôi đã tiến hành phân chia tài sản dựa theo luật hôn nhân mới nhất, đây là thoả thuận ly hôn của chúng tôi, trên đó có chữ ký của chúng tôi.”
Nói xong, Cố Nam Thành giơ một hồ sơ lên trước mặt các phóng viên.
Các phóng viên liên tục chụp hình thoả thuận ly hôn này, lúc này Cố Nam Thành không có chút chột dạ nào mà nói: “Tóm lại, ở phương diện phân chia tài sản, tôi chưa từng bạc đãi Nam Tâm”