Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Dật thấy Lăng Tiêu phấn đấu quên mình như thế cũng không khỏi cảm thán lần nữa, sức mạnh của tình yên thật là đáng sợ.

Hai người anh em tốt của anh, một người cuồng nhiệt vì Nam Tầm từng ly hôn còn mang theo đứa con gái, một người phí hết tâm tư muốn giành lại trái tim của vợ cũ.

Hai người này vốn đều là kẻ vô tình nhất, cuối cùng lại sa vào lưới tình, thế giới này làm sao vậy?

Đường Dật hết cách chỉ có thể ngoan ngoãn trở về chuẩn bị các loại thuốc giải độc côn trùng rắn rết cho Lăng Tiêu, tóm lại chỉ cần có khả năng dùng tới thì anh đều gói hết lại cho hắn.

Sau khi tạm biệt Diệp Sâm và Đường Dật, Lăng Tiêu lập tức thu xếp, đồng thời cũng gọi Văn Sâm trở về rồi ném một tấm bản đồ cho họ, bảo họ đi nghiên cứu rừng Sương Mù.

Mà Lăng Tiêu thì đến Thịnh gia.

Lăng Tiêu đi gặp vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, nói cho họ biết mình quyết định đến rừng Sương Mù mang y si Tô Quy về, hi vọng đến lúc đó họ đồng ý cho hắn và Thịnh Hoàn Hoàn ở bên nhau.

Thịnh Tư Nguyên nghe xong thì chỉ hỏi hắn một câu: “Rừng Sương Mù là chỗ không người, có thể cậu sẽ không về được nữa, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Lăng Tiêu không chút do dự: “Cháu đã quyết định rồi."

Thịnh Tư Nguyên lại hỏi: “Khi nào thì đi?"

"Lập tức đi ngay."

"Sao gấp như vậy, không chuẩn bị thêm sao?"

Lăng Tiêu thận trọng trả lời: “Cháu nhất định sẽ bình an trở về gặp cô ấy."

Hắn muốn để Thịnh Hoàn Hoàn mau chóng trở lại bên cạnh mình, không muốn chờ thêm thời khắc nào nữa.

Thịnh Tư Nguyên không nói thêm gì mà đứng dậy lên lầu.

Ngược lại Chúc Văn Bội như có chuyện muốn nói với hắn, nhưng qua mấy lần vẫn nuốt xuống.

Lăng Tiêu nghĩ bà lo lắng cho an nguy của hắn nên nói: “Xin Thịnh lão phu nhân yên tâm, cháu đã hứa sẽ sống sót trở về thì nhất định sẽ không nuốt lời."

Kỳ thật Chúc Văn Bội sợ Lăng Tiêu có đi không về thì đứa nhỏ trong bụng Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa ra đời đã mất ba.

Bà mấy lần muốn nói cho Lăng Tiêu, để hắn có ý thức trách nhiệm, dù thế nào cũng phải sống sót trở về vì đứa nhỏ chưa ra đời này.

Nghe Lăng Tiêu đảm bảo xong, Chúc Văn Bội liền nuốt ngược lời nói xuống: “Nhớ những gì cậu đã nói, ông ngoại của Hoàn Hoàn đi lên lấy thuốc cho cậu, bộ xương già chúng tôi không thể đi cùng cậu được nên chỉ có thể chuẩn bị một ít đồ cho cậu."

Sau khi nhận lấy những thứ Thịnh Tư Nguyên chuẩn bị thì Lăng Tiêu rời khỏi Thịnh gia, bất hạnh là hắn không nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn.

Nhưng không vội, Lăng Tiêu nghĩ, chờ hắn trở về từ rừng Sương Mù thì họ còn có rất nhiều thời gian.

Mà Lăng Tiêu đâu biết rằng đứa nhỏ trong bụng Thịnh Hoàn Hoàn suýt đã bị Đường Nguyên Minh phá bỏ.

Sau khi Lăng Tiêu trở về từ Thịnh gia thì đám người Văn Sâm đã chuẩn bị thỏa đáng, hai chiếc máy bay trực thăng lần lượt rời đi từ trên không Lăng Phủ.

Khi đến rừng Sương Mù đã là đêm khuya.

Hai chiếc máy bay bay qua trên không rừng Sương Mù rồi đi thẳng đến phía Bắc khu rừng.

Nhiệt độ không khí của bắc bộ rừng Sương Mù rất thấp, vừa vào thu đã bắt đầu có tuyết rơi, ngồi trên trực thăng xa xa có thể trông thấy một mảnh trắng xóa.

"Lăng Gia, chúng ta đến trung tâm bắc bộ rồi." Văn Sâm chỉ vào bản đồ mà nói với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu nhìn mảnh tuyết trắng phía dưới mà ra lệnh: “Mọi người lấy hành lý chuẩn bị đi xuống."

"Vâng!"

Đêm khuya, trên không rừng Sương Mù có hai chiếc trực thăng lượn lờ rồi thả từng người xuống khu rừng.

Tô Quy ngồi trong rừng nhìn những bóng người đáp xuống kia, trên khuôn mặt già nua mang đầy vẻ không vui: “Thật vất vả mới được yên bình mấy năm, lại có người không biết tốt xấu xông tới."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK