Nhìn ra được hiện tại Nam Tâm rất bàng hoàng bất lực, Thịnh Hoàn Hoàn an ủi cô ấy: "Tạm thời
đừng sốt ruột, hiện tại quan trọng nhất chính là làm rõ mọi chuyện, em thấy chưa chắc là thật."
Nam Tầm: "Video đã gửi vào điện thoại của chị rồi, còn có thể là giả sao?"
Thịnh Hoàn Hoàn mở đoạn video kia lên, Cố Nam Thành thật sự đi cùng một người phụ nữ vào phòng, nhìn rất giống khách sạn.
Hơn nữa Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy bóng lưng cô gái này rất quen thuộc, trong lòng dâng lên một
dự cảm không tốt.
Lăng Kha: "Mọi người có cảm thấy bóng lưng này rất quen thuộc, hình như là Trần Do Mỹ?"
Nam Tâm: "Chính là cô ta."
Thì ra thật sự là cô ta!
Sau khi xác định, Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn lập tức thể hiện sự ăn ý của những người bạn thân.
Lăng Kha: "Xử cô ta."
Thịnh Hoàn Hoàn: "Xử cô ta"
Hai tin nhắn gần như bản ra cùng một lúc. Nam Tầm: "Chị sẽ trị con nhỏ đó."
Trước kia Trần Do Mỹ đã từng quyến rũ Cố Nam Thành, khi Nam Tầm biết đã trực tiếp trừng trị ác độc một trận, lúc ấy quậy lớn làm mọi người đều biết, thời gian đó cô căn bản không dám ra ngoài.
Hiện tại Cố Nam Thành bị người ta chụp đi cùng Trần Do Mỹ, địa điểm còn là trong khách sạn, điều này không thể không làm người ta hoài nghi.
Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ?
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm lại đã cảm thấy buồn nôn.
Lăng Kha: "Chị Nam Tầm, chỉ đã hỏi anh Nam Thành chuyện này chưa?"
Nam Tầm: "Không có hỏi, dù vì chuyện gì thì anh ta cũng nên tránh hiềm nghi, cách xa con nhỏ đáng buồn nôn kia một chút, nhưng không có, anh †a còn vào chung một phòng, còn đóng cửa lại, nói hai người bọn họ không có gì thì ai tin?"
Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn đều trầm mặc.
Dù vì nguyên nhân gì, Cố Nam Thành cũng không nên đi chung với một người phụ nữ từng dụ dỗ mình, mà còn một mình bước vào phòng với cô ta.
Lúc này các cô không biết nên giải thích thay cho Cố Nam Thành hay nên an ủi Nam Tâm, kỳ thật trong lòng Nam Tâm đã sớm nắm chắc muốn làm thế nào.
Không bao lâu sau, Lăng Kha đột nhiên gửi cho Thịnh Hoàn Hoàn một tấm ảnh, đó là tấm hình nghiêng của Lăng Tiêu. Bộ quần áo trong tấm ảnh chính là bộ đi ra ngoài vừa rồi.
Lăng Kha: "Lăng Tiêu đi tham gia buổi đấu giá từ thiện mà không dẫn cậu theo?”
Thịnh Hoàn Hoàn: "Có lẽ anh ấy cảm thấy dẫn phụ nữ theo rất phiền phức."
Thịnh Hoàn Hoàn thật bất ngờ, cô cho là hẳn ra ngoài nói chuyện làm ăn, không ngờ lại đi tham gia buổi đấu giá từ thiện.
Lăng Kha rất tức giận: "Đây là trường hợp công khai đầu tiên sau khi hai người kết hôn, vậy mà anh ta không dẫn cậu theo, thếkhông phải muốn nói cho toàn thế giới là anh ta căn bản cũng không thừa nhận thân phận của cậu sao? Thật quá đáng."
Thịnh Hoàn Hoàn: "Tớ có thân phận gì thì tớ rõ, chuyện này không cần để trong lòng, tớ không tức giận thì cậu tức cái gì?"
Lăng Kha: "Đương nhiên là tức, hai người đã đăng ký kết hôn rồi, hiện tại cậu đã vào sổ hộ khẩu, là vợ của anh ta, anh ta nhất định phải thừa nhận thân phận của cậu, anh ta làm vậy là có ý gì, người khác sẽ chế giễu cậu mất, thật quá đáng."
Thịnh Hoàn Hoàn không sao cả mà cười cười, người khác nghĩ thế nào cô không quan tâm, hiện tại cái cô muốn vô cùng đơn giản.
Cô không trông mong đi đến tiệc rượu gì với Lăng Tiêu, cũng không cần hắn thừa nhận thân phận của cô, chỉ cần hắn không hạn chế cô đi ra ngoài. Cô cũng không cần hắn liếc nhìn cô thêm một cái, chỉ muốn hắn có thể tôn trọng cô.
Nhưng chỉ thỉnh cầu đơn giản như vậy mà hắn cũng không đồng ý!