Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nam Tầm nói: “Hoàn Hoàn không có sức kháng cự trước người đàn ông đã biết nấu ăn còn đẹp trai, cho nên cố gắng học nấu ăn đi, anh cũng biết Hoàn Hoàn kén ăn mà, cái con bé này không dễ nuôi đâu.”

“Còn nữa, làm phụ nữ tôi cho anh một lời khuyên, đừng nóng lòng muốn thành công, tâm tư của Hoàn Hoàn rất tỉnh tế và nhạy bén, nếu anh thật lòng thích nó thì đầu tiên là phải biết tôn trọng, nếu không anh chỉ đẩy nó ra càng ngày càng xa.”

Làm bạn thuở nhỏ của Đường Nguyên Minh, Nam 'Tâm không hy vọng anh bước vào vết xe đổ của Diệp Sâm, đặc biệt là hiện tại Hoàn Hoàn còn chưa hoàn toàn buông ra Lăng Tiêu, Đường Nguyên Minh chỉ có thể từ từ mưu tính.

Biểu hiện của anh càng nhiệt tình càng nóng vội thì Thịnh Hoàn Hoàn sẽ càng xa cách, bởi vì cô sợ mình không cho anh được cái anh muốn.

Gái gì nên nói cũng đã nói, còn chuyện Đường. Nguyên Minh có nghe hay không thì Nam Tâm chỉ có thể chúc anh may mắn.

Trò chuyện với Nam Tâm trong chốc lát, cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn cũng bình tĩnh lại, sau khi trở về phòng, cô nhận được tin nhắn do Đường Nguyên Minh gửi đến: “Xin lỗi, hôm nay là do anh mất chừng mực.”

Đường Nguyên Minh không giải thích nhiều, Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên đáp lại thế nào nên trực tiếp ném điện thoại qua một bên.

Cô vừa cầm sách lên thì điện thoại lại vang.

Lần này là Trần Uy gửi tin nhắn đến: “Lâm Chỉ Vũ lên xe của Lăng Tiêu, cha mẹ cô ta trực tiếp trở về ngà nghỉ ngơi, Lăng Hoa Thanh thì ngồi vào chiếc xe phía sau rời đi”

Thịnh Hoàn Hoàn nhíu chặt mày lại, lập tức trả lời Trần Uy: “Tớ bảo cậu đừng nhiều chuyện, coi chừng chết thế nào cũng không biết.”

Trần Uy kêu oan: “Tớ nghĩ là cậu muốn biết.” Thật vất vả tâm tình cô mới bình tĩnh lại, giờ lại rối loạn vì lời nói của Trần Uy, Thịnh Hoàn Hoàn bực bội

ném điện thoại đi thật xa, đứng dậy tập một bài Yoga.

Tập đến khi cả người đều là mồ hôi, sau đó lại đi tắm rửa một đợt, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.

Trước khi đi vào giấc ngủ, Mộ Tư gọi điện thoại cho cô, nói câu “Cố lên” và một vài lời cổ vũ.

Hiện tại Mộ Tư đang nằm ở bệnh viện, ngày mai anh ta không thể đến hiện trường đua xe để xem, trong lòng rất tiếc nuối và khó chịu.

“Cảm ơn, anh phải phối hợp bác sĩ trị liệu, tôi tin anh sẽ đứng lên lại được.”

“Ừ, anh sẽ làm được.”

Giọng của Mộ Tư vẫn dịu dàng như trước, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn sớm đã không còn cảm giác tim đập. rộn lên, trong lòng tràn đầy vui sướng như ngày xưa.

Mới ba tháng, lại như đã qua ba năm.

“Tôi đi ngủ đây, ngày mai còn phải dậy sớm.”

Mộ Tư giật mình, đại khái khó có thể chấp nhận quan hệ giữa họ chỉ còn lại là trò chuyện mặt ngoài như vậy: “Ngủ đi, ngủ ngon!”

Thịnh Hoàn Hoàn “Ừ” một tiếng, sau đó tắt máy.

Cú điện thoại này của Mộ Tư làm Thịnh Hoàn Hoàn hoàn toàn bình tĩnh lại, những bài học quá khứ rõ ràng

trước mắt, cô không thể sống mơ hồ như vậy nữa.

Lăng Tiêu thế nào liên quan gì đến cô, cô và hắn đã là quá khứ, cần gì lo sợ không đâu nữa chứ.

Khi đi ra từ nhà hàng, Lâm Chi Vũ bước lên xe của Lăng Tiêu.

Sau khi xe chạy, cô ta nhìn về phía Lăng Tiêu và hỏi: “Hiện tại Thiên Vũ có khỏe không?”

Lăng Tiêu nói: “Béo lên một chút, tính cách vẫn y như cũ."

“Hơn tám tháng, không biết cậu nhóc đó còn nhớ tôi không, còn nhớ lần đầu tiên tôi gặp nó, nó vừa mới học. đi, cái mông nhỏ uốn a uốn éo.” Lăng Tiêu nói: “Trí nhớ của nó rất tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK