Lý Hưng Hoài bất đắc dĩ nói: “Hiện tại bạo lực internet thật là không hiểu nổi, hi vọng Hoàn Hoàn không bị ảnh hưởng."
Thời khắc này Thịnh Hoàn Hoàn không nghĩ đến cái gì cả, chỉ đi về hướng xe đua của mình như năm tay đua còn lại.
Ống kính nhắm vào mặt cô, ngũ quan xinh xắn được trang điểm chăm chút và dây chuyền tô điểm đã thể hiện rõ dung mạo khuynh thành thoát tục, làn da nhẵn nhụi trắng đến phát sáng, đẹp đến mức khiến người ta trầm trồ.
Khu vực nào đó ngo ngoe muốn động như có người dẫn dắt, họ cùng la tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên: “Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn cố lên..."
Vợ chồng Thịnh Tư Nguyên, vợ chồng Hàn Tín và bọn Lăng lão thái thái đều như trẻ lại mười mấy tuổi, cùng hò hét cổ vũ Thịnh Hoàn Hoàn theo những người trẻ tuổi bên cạnh.
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng đầu, nhếch môi đỏ lên phất tay đáp lại họ.
"Chị dâu trông thấy chúng ta, chị dâu trông thấy chúng ta..."
Lăng Tích kích động phất tay: “Chị dâu, tụi em ở đây."
Thịnh Tư Nguyên cũng hô to: “Hoàn Hoàn cố lên..."
Trông thấy nhiều bạn bè người thân và người của công ty trình diện cổ vũ động viên cho mình như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt cảm động, lập tức hôn gió về hướng bọn họ, khiến trong sân sôi trào cả lên.
Không ít người nghĩ thầm, mặc kệ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn thắng hay thua thì chỉ xét đến giá trị nhan sắc thần tiên của cô thôi thì họ cũng nhất định thành fan.
Thịnh Hoàn Hoàn đi đến trước mặt xe đua mới phát hiện trên nắp động cơ xe của cô có thêm một ký hiệu Kim Ưng, đó là tiêu chí của tập đoàn Lăng Thị.
Mà cô chưa từng nhìn thấy tiêu chí này trên xe của hắn.
Nói cách khác, chỉ có một mình cô có được!
MC kích động nói: “Mọi người thấy tiêu chí trên xe đua của Thịnh Hoàn Hoàn không, đó là Kim Ưng đặc thù của tập đoàn Lăng Thị, nó không chỉ đại diện cho Lăng Thị mà còn đại biểu cho nhà giàu số một Hải Thành - Lăng Tiêu, là độc nhất trong đường đua này."
Tin tức này lập tức làm trên mạng nổ tung:
"Lăng Tiêu là ông chủ đứng sau đội xe Vũ Yến, Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều là tay đua của Vũ Yến, vì sao nhà tài trợ Triệu Giai Ca lại không phải Lăng Thị?"
"Hay là Lăng Tiêu muốn ăn cỏ cũ?"
"Người như Lăng Tiêu sẽ không lấy danh dự công ty ra nói đùa, anh ta lựa chọn Thịnh Hoàn Hoàn nhất định là có nguyên nhân, có lẽ chúng ta đều xem nhẹ Thịnh Hoàn Hoàn."
"Đột nhiên thật chờ mong biểu hiện tiếp theo của Thịnh Hoàn Hoàn, hi vọng cô ấy không làm chúng ta thất vọng..."
Con Kim Ưng trên nắp động cơ dang rộng hai cánh như đang bay lên, đôi mắt cực kỳ sắc bén như vua của bầu trời đánh đâu thắng đó.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại nhìn về hướng ghế trọng tài, trông thấy Lăng Tiêu lười biếng dựa vào ghế và đang nhìn thẳng vào cô, ngón tay thon dài đang sờ sờ lên khuy áo trên cổ tay.
Cô đã sắp quên lúc trước mình tham gia cuộc thi quốc tế là vì người đàn ông này.
MC rất hào phóng với nhà tài trợ lớn nhất cuộc thi đấu lần này là Lăng Tiêu, anh ta đi thẳng tới bên cạnh hắn rồi cười chân thành và hỏi: “Lăng tiên sinh, anh có lời gì muốn nói với các tay đua không?"
Lăng Tiêu nhận lấy micro, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Đừng quên lời hứa của cô."
Giọng nói của hắn vang lên bên tai mọi người như tiếng đàn Cello trầm thấp hùng hậu, lại như rượu lâu năm thơm lừng, khiến người ta trầm mê.
Đám đàn ông ganh tỵ, thủ phủ anh tuấn phi phàm, khí chất tôn quý thì thôi, cả giọng nói cũng dễ nghe nữa, thật là khiến người ta tự ti mặc cảm!
Nhưng càng nhiều người hiếu kì về hứa hẹn mà hắn nói đến.
MC không phụ sự mong đợi của mọi người mà hỏi: “Lăng tiên sinh có ngại kể cho chúng tôi nghe về lời hứa này không?"
Lăng Tiêu lạnh lùng đáp lại một chữ: “Ngại."
MC không nghĩ tới Lăng Tiêu sẽ từ chối trực tiếp vô tình như vậy nên ngượng ngùng cười giảng hòa: “Nếu Lăng tiên sinh không muốn nói thì chúng tôi đành cất lòng hiếu kỳ đi, nghiêm túc quan sát cuộc tranh tài tiếp theo, tôi nghĩ mọi người đều như tôi, rất chờ mong biểu hiện hôm nay của Thịnh Hoàn Hoàn."
MC quay đầu liền lau mồ hôi lạnh, vị đại gia này nói chuyện thật không nể mặt ai, cũng may anh ta nhạy bén lão luyện, nếu là người khác thì căn bản không tiếp nổi câu này.