Kim Thần có sức hút vô biên, đẹp trai lắm tiền lại là tay đua quán quân, bạn gái đổi hết người này đến người khác, từ trước đến nay luôn là anh ta đá người khác.
Là tại Thịnh Hoàn Hoàn mà anh bị nữ thần vừa theo đuổi được, còn chưa kịp ngủ xem thường, là đàn ông đều không thể nhịn được.
“Có phải anh đã quên vì sao tôi lại đụng anh không?” Thịnh Hoàn Hoàn nguy hiểm nheo mắt lại, bước từng bước về hướng Kim Thần.
Đối mặt ánh mắt sắc bén của Thịnh Hoàn Hoàn, Kim 'Thần không chút chột dạ: “Còn không phải là tạt cô một ly cà phê à, cô có cần đụng xe của tôi không? Cho dù cô có báo cảnh sát thì cảnh sát cũng không giúp cô, cô làm vậy là trả thù riêng đó hiểu không?”
Nhỏ nhen, còn không phải anh nhìn lén cô một cái, nhất thời không nhịn được huýt sáo, kết quả nữ thần không phân đen trắng tạt cà phê vào cô, mắng cô là hồ. ly tinh dụ dỗ anh thôi à?
Mà anh đương nhiên phải giúp thân không giúp lý rồi!
Nhưng cô có cần đuổi theo họ hai con phố, còn đụng hư luôn Tiểu Hồng Hồng của anh không?
Tốt xấu gì cũng là một đại mỹ nhân, sao mà tính nết hư hỏng như thế chứ!
Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng: “Vậy hiện tại anh đang làm gì?”
Kim Thần tức chết người không đền mạng: “Trả thù, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm tay nắm chặt “Răng rắc” rung động, răng nghiến kèn kẹt, vẫn không nén được xúc động muốn đánh anh ta, vì thế cô không nhịn nữa mà rống giận một tiếng rồi vọt về hướng Kim Thần.
“Cô làm gì đấy, đừng tới đây, ông đây không muốn đánh phụ nữ, đừng ép tôi ra tay.”
Kim Thần thấy Thịnh Hoàn Hoàn như con cọp mẹ xông tới chỗ mình với dáng vẻ đẳng đẳng sát khí thì thức thời lui về phía sau vài bước, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn mà cảnh cáo: “Nếu cô dám ra tay thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại ngừng lại trước mặt Kim Thần, vặn cổ và tay, sau đó khom lưng 90 độ trước Kim Thần.
Kim Thần nhẹ nhàng thở ra, lại khôi phục dáng vẻ thiếu ăn đòn kia: “Nếu cô sớm thức thời thì đâu đến mức chật vật như thế đúng không?”
Vừa dứt lời liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Thịnh Hoàn Hoàn truyền đến: “Thịnh Hoàn Hoàn, đai đen Tae Kwon Do, xin ngài Kim chỉ giáo.”
“Đại… đai đen?” Nghe hai chữ này, sắc mặt Kim Thần lập tức thay đổi: “Tôi… giờ tôi xin lỗi còn kịp không?”
Một người đàn ông đánh với phụ nữ đã rất khó coi, mà cuối cùng còn có khả năng đánh không lại!!!
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi, ngoài cười nhưng trong không cười: “Anh nói đi?”
Kim Thần khóc không ra nước mắt: “Đừng đánh mặt.”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Được, không đánh mặt.”
Vừa dứt lời, cô đã túm lấy tóc Kim Thần rồi kéo, đồng thời đâu gối hung hăng thụi lên trên, tiếp theo bắt lấy tay anh rồi xoay người một cái, ném mạnh Kim Thần xuống đất.
Tiếp theo cô giơ nắm tay lên, điên cuồng đánh vào cái bản mặt mà anh để ý nhất.
Nam Tầm nhìn thôi đã thấy đau mặt dùm Kim Thần.
Nhưng Kim Thần lại rất men, cả quá trình không rên một tiếng, cũng không đánh trả, chỉ chấp nhận số phận bị đánh.
Lăng Kha nôn đến bò, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn ấn thần tượng của mình xuống đất đánh một trận thì không khỏi hoài nghỉ có phải thế giới này đã thay đổi rồi không?