“Nhưng đêm nay tớ có việc." Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn rất bận, thật vất vả mới dành ra được chút thời gian nên không muốn lãng phí trong việc này, vì thế cô xin lỗi mà nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Xin lỗi Triệu tiểu thư, cô tìm đội viên khác so trước đi!”
“Thịnh phó đội trưởng, cô gần như không tới đoàn xe, chẳng lẽ cô không quan tâm tay đua của đoàn xe tiến bộ như thế nào sao? Chỉ so với tôi một trận thì chậm trễ bao nhiêu thời gian của cô chứ?” Triệu Giai Ca không thuận theo không buông tha, còn lấy thân phận phó đội trưởng để nói.
Một mặt là ám chỉ Thịnh Hoàn Hoàn làm lơ kỷ luật đoàn xe, coi khinh thi đấu, một mặt lại chỉ Thịnh Hoàn Hoàn không quan tâm đội viên, thân là phó đội trưởng lại không làm gì.
Lúc này Lam Nhan cũng xen vào: “Thịnh tiểu thư, không phải cô nghe nói gần đây Giai Ca tiến bộ rất lớn nên cảm thấy không thắng nổi đó chứ?”
Triệu Giai Ca nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn: “Luyện tập, chỉ đạo chúng tôi là chức trách của phó đội trưởng, không phải sao?”
Không khí bỗng trở nên căng thẳng, những người
khác trong đoàn xe đều không dám lên tiếng, đây là những thiên kim tiểu thư nhà giàu Hải Thành đang âm thầm phân cao thấp, bọn họ xen mồm làm gì?
Lăng Kha nghe hai người nói xong thì lên tiếng bênh vực Thịnh Hoàn Hoàn: “Các người có ý gì, trước kia không phải Hoàn Hoàn chưa so với hai người, cô ấy đã nói đêm nay có việc, các người còn…"
“Lăng Kha." Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cắt ngang lời Lăng Kha nói, nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Được, tôi so. với cô.”
Sau đó cô nhìn về phía những đội viên khác trong đoàn xe, cười nhạt và nói: “Các người ai muốn so thì cùng đến đây đi!”
Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn so mấy trận với người trong đoàn xe, sau khi kết thúc còn sắc bén chỉ ra ưu thế và khuyết điểm của mỗi người, bao gồm Triệu Giai Ca và Lam Nhan.
Nhưng xem vẻ mặt của họ thì hiển nhiên không coi lời cô nói ra gì, bởi vì vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn chỉ nhanh hơn họ một chút mà thôi.
Mà Triệu Giai Ca và Lam Nhan đều cảm thấy mình chưa dùng hết sức, nếu dùng hết thực lực thì Thịnh Hoàn Hoàn chưa chắc là đối thủ của họ, cho nên vì sao phải nghe theo cô?
Còn nữa, cô từng lên sân thi đấu à, cô có giành được cúp thưởng chưa mà dám vung tay múa chân về kỹ thuật lái xe của họ?
Thịnh Hoàn Hoàn đã hết sức, còn có nghe không là chuyện của họ, làm phó đội trưởng, cô không có lỗi với xưng hô này.
Chỉ điểm xong họ, cô liền trực tiếp đi tìm Lý Hưng Hoài rồi từ chức phó đội trưởng, Triệu Giai Ca nói một câu rất đúng, cô không thể chiếm vị trí mà không làm gì!
Lý Hưng Hoài cũng biết cô bận nên không làm khó, phê duyệt rất dứt khoát, chỉ nhìn cô mà cười nói: “Vừa rồi cô chưa dùng hết sức.”
Thịnh Hoàn Hoàn cũng cười cười: “Ai lại dùng hết sức chứ?”
Đừng tưởng rằng cô không biết tâm tư của Triệu Giai Ca và Lam Nhan.
Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn cùng đi, Thịnh Hoàn Hoàn trả Halley lại cho Lý Vệ Lâm, sau đó ngồi xe Lăng Kha trở về.
Thời gian đã khuya, ngày mai là thứ hai, cô phải đi làm thủ tục ly hôn với Lăng Tiêu, trở lại công ty nhất định còn có trận đánh ác liệt, cô phải bảo đảm ngủ đủ, cho nên đêm nay không mượn xel
8 giờ sáng thứ hai, Thịnh Hoàn Hoàn đúng giờ xuất hiện ngoài cổng Cục Dân Chính.