"Mặc dù hèn hạ một chút, nhưng nhìn sảng khoái!"
"Ban đầu Cao Kiếm cũng muốn đè ép Vu Quang xuống, đáng tiếc không thể thành công, xem ra Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trốn không thoát lòng bàn tay của anh ta!"
"Nếu như ban đầu Thịnh Hoàn Hoàn cũng phản ứng cấp tốc giống Vu Quang thì sẽ không rơi xuống cục diện hiện tại."
"Cho nên mới nói tầm quan trọng của năng lực phản ứng..."
Trên hiện trường tranh tài, Vu Quang đang chạy ở đằng trước, Cao Kiếm tung ra kỹ năng áp chế đặc sắc làm bầu không khí lập tức cháy bừng lên.
Trong đội xe Vũ Yến, mọi người hết sức lo lắng.
Lăng Kha sắp tức đến nổ tung: “Sao Cao Kiếm lại hèn hạ như vậy?"
Mao Tuấn thở dài: “Kỹ thuật áp chế của Cao Kiếm rất mạnh, mặc dù hèn hạ nhưng cuộc thi quốc tế cũng không ghi rõ không thể ngăn cản vượt qua, tương phản đây là điểm thú vị nhất của đua xe, một tiến công một phòng thủ, làm người xem nhiệt huyết sôi trào."
Đúng vậy, sau khi Cao Kiếm dùng chiêu áp chế này thì không khí ở hiện trường lập tức cháy lên, trọng tài cũng chậm chạp không vung cờ phạt.
Điều này làm người của đội Vũ Yến sốt ruột muốn chết, Cao Dương cau mày, Lý Hưng Hoài lộ ra sắc mặt nặng nề.
Mặc dù lúc nãy họ đã nói về kỹ thuật áp chế này cho Thịnh Hoàn Hoàn, cô cũng biết Cao Kiếm, nhưng khi thật sự bước lên sân đấu, muốn thoát khỏi kỹ năng mà Cao Kiếm luôn lấy làm kiêu ngạo này lại rất khó.
Lý Hưng Hoài lo Thịnh Hoàn Hoàn sẽ luôn bị Cao Kiếm áp chế làm tâm tình của cô tan vỡ, đến lúc đó rất có thể sẽ xảy ra ngoài ý muốn như Sơ Tình.
Mà Thịnh Hoàn Hoàn thì sao, cô vẫn đang tìm cơ hội thoát khỏi áp chế của Cao Kiếm, nhưng khi đang chạy cao tốc mà muốn vượt qua ở cự ly gần là không có khả năng, rất dễ xuất hiện cục diện không thể khống chế.
Nhưng tranh tài là công bằng, phía trước nâng cờ xanh lên, đây là cảnh cáo đối với một lần Cao Kiếm, anh ta nên nhường đường.
Nhưng Cao Kiếm không làm dựa theo chỉ thị.
Ba lần bị giơ cờ xanh mới bị xử phạt, cho nên anh ta không vội.
Lúc này vui vẻ nhất không ai khác ngoài Vu Quang, sau khi Cao Kiếm áp chế Thịnh Hoàn Hoàn thì Vu Quang như con dê đầu đàn sung sướng lao nhanh ở trước nhất, khoảng cách càng ngày càng xa.
Thịnh Hoàn Hoàn dần dần cau mày lại, tranh tài quy định là ba lần vung cờ xanh không nhường đường mới bị xử phạt, Cao Kiếm ăn chắc điểm này, nhưng cô không muốn đợi thêm.
Tiếp tục như vậy thì khoảng cách giữa cô và Vu Quang sẽ càng lúc càng lớn, thời gian còn lại sẽ càng ngày càng ít, đến lúc đó Cao Kiếm đột nhiên gia tốc thì trận đấu này chỉ có thể tuyên bố kết thúc.
Cho nên cô nhất định phải thoát khỏi áp chế của Cao Kiếm.
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mấy lần muốn vượt qua đều bị áp chế, sắc mặt Cao Dương càng nặng nề: “Hoàn Hoàn như vậy rất nguy hiểm."
Không chỉ Cao Dương lo lắng mà mọi người cũng cảm thấy tâm tính của Thịnh Hoàn Hoàn đã tan vỡ.
Lý Hưng Hoài nắm chặt nắm đấm, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi: “Chúng ta nên tin tưởng cô ấy."
Lúc này trừ tin tưởng cô ra thì họ không làm gì được cả!
Màn hình trực tiếp lướt nhanh: "Thịnh Hoàn Hoàn hoàn toàn bị ngăn chặn, hiện tại cô ta như con ruồi không đầu."
"Cao Kiếm thật hèn hạ, chắc Thịnh Hoàn Hoàn tức chết."
"Nữ thần của tôi thật đáng thương, tranh thủ thoát khỏi Cao tiện nhân đi!"
"Thoát khỏi? Không có khả năng, phải biết là Phương Hằng cũng không làm được."
"Đúng vậy, Phương Hằng cũng từng thua thiệt trong tay Cao Kiếm, tình huống giống y như hiện tại."
"Đổi là Kim Thần cũng chưa chắc có thể thoát khỏi áp chế của Cao tiện nhân."
"A... Chẳng lẽ nữ thần của chúng ta chỉ có thể chờ cờ xanh sao?"
"Trời ạ, cô ấy muốn cưỡng ép vượt qua sao? ? ?"
"Nguy hiểm, tâm tính của Thịnh Hoàn Hoàn đã tan vỡ rồi..."
Lại đến một cua quẹo nữa, Triệu Giai Ca nắm chặt tay trợ lý mà thầm cầu nguyện: Lật xe, lật xe...