Trải qua Hạ Tri Vi điều tra, hiện giờ nơi Bạch Tuyết từng bị nhốt đã thành một mảnh phế tích, hơn nữa trong thời kỳ nhạy cảm trước đó, Lăng Tiêu thật sự từng đi đến gần đó, cũng dừng chân ở khách sạn một đêm.
Hạ Tri Vi còn gửi đoạn video ở khách sạn cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn click mở video, hình ảnh không quá rõ ràng, nhưng có thể nhìn ra thật là Lăng Tiêu, bên cạnh hắn còn có một cô gái, nhìn dáng vẻ hẳn rất xinh đẹp.
Lúc này Hạ Tri Vi lại gửi qua một tấm hình, tấm hình này rõ hơn cái vừa rồi nhiều, có thể thấy rõ được ngũ quan của cô gái.
Đó là một người phụ nữ rất xinh đẹp, có gương mặt như trứng ngỗng, đôi mắt hạnh, mày lá liễu, cái mũi cao cao, môi căng hồng, diện mạo có vài phần nét đẹp cổ điển.
Hạ Tri Vi “Thế nào, có phải cảm thấy rất giống cậu không? Mới đầu tớ còn tưởng rằng mình hoa mắt”
Nghe Hạ Tri Vi nói, Thịnh Hoàn Hoàn lại click mở tấm ảnh gửi đến sau, mới kinh ngạc phát hiện cô gái trong ảnh dù là ngũ quan dáng mặt hay là kiểu tóc và trang điểm đều rất giống cô.
Cô không khỏi nhớ tới có một lần ở Thịnh gia, sau khi Lăng Tiêu hôn cô thì nói một câu, cô rất giống bạn gái cũ của hắn ở Mỹ.
Thì ra là thật, không phải hắn thuận miệng nói ral
Hạ Tri Vi: “Đáng tiếc, tớ không tra ra thân phận của cô gái này!”
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đáp lại: “Có thể tra được hành trình ở đó của Lăng Tiêu không?”
Hiện tại cô chỉ muốn biết Bạch Tuyết trở về có thật sự liên quan đến Lăng Tiêu hay không.
Hạ Tri Vi “Tra không ra, từ lúc đi ra từ sân bay, Lăng Tiêu biến mất một thời gian, tớ chỉ có thể tra được khách sạn anh ta ở, anh ta ở đó một đêm, trong lúc đó có ra ngoài một lần, nhìn từ video thì không có người đi theo, hẳn là xử lý việc tư, tra không được.”
Tra không được cũng không thể xác định Lăng Tiêu có đi gặp Bạch Tuyết hay không. Nhưng hiện tại tất cả mọi chuyện đều trùng khớp với lời nói của Lăng Hàn, Lăng Tiêu từng đến Mỹ, người đụng ba cô là tài xế của Lăng Tiêu, khi xảy ra tai nạn Lăng Tiêu còn ngồi ngay phía sau.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn vẫn cảm thấy việc này không phù hợp với phong cách làm việc của Lăng Tiêu, nếu hắn muốn tập đoàn Thịnh Thế thì cần gì mất công làm nhiều chuyện như thế?
Còn nữa, lấy thủ đoạn sấm rền gió cuốn của hắn, sau khi ba ngã xuống hắn có thể dễ dàng lật đổ Trần Văn Hưng, làm Thịnh Thế như rắn mất đầu, lại tạo áp lực với những cổ đông, đến lúc đó thu mua Thịnh Thế chẳng phải càng danh chính ngôn thuận sao?
Nhưng nếu đều không liên quan đến hắn thì những chuyện Lăng Hàn nói với cô chỉ là trùng hợp sao?
Vậy thì quá trùng hợp, cả cô cũng không thuyết phục được bản thân!
Thịnh Hoàn Hoàn suy nghĩ đến đầu sắp nổ tung, cuối cùng gọi điện thoại cho Thịnh phu nhân.
Thịnh Xán có rất nhiều tâm phúc ở tập đoàn Thịnh Thế, sau khi Trần Văn Hưng bị bắt, bọn họ lại về tới chức vị ban đầu.
Đều là tâm phúc của công ty, sau khi giao công ty cho Lăng Tiêu quản lý, Thịnh phu nhân còn từng vác cái thân chưa ở cữ xong, tự mình đi chào hỏi mấy cấp dưới lâu năm bên cạnh Thịnh Xán.
Lúc sau Thịnh Hoàn Hoàn mới biết được chuyện này.
Sau khi Lăng Tiêu tiếp quản những công việc của Thịnh Thế, cứ cách mấy ngày họ sẽ báo cáo tình hình của Thịnh Thế cho Thịnh phu nhân, có chuyện lớn gì cũng sẽ lập tức thông báo, cho nên Thịnh phu nhân biết rõ công ty có biến cố gì nhất.
Nếu như Lăng Hàn nói tất cả mọi chuyện đều là nhắm vào tập đoàn Thịnh Thế, vậy đã qua hơn hai tháng, Lăng Tiêu sẽ có hành động.
Chỉ cần tra được Lăng Tiêu có hành động thâu tóm tập đoàn Thịnh Thế, vậy cả câu chuyện cơ bản sẽ được chứng thực.
Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cảm thấy rất sợ, nếu Lăng Tiêu thật sự muốn giành lấy tập đoàn Thịnh Thế, vậy cô căn bản không có khả năng đánh trả.
Rất nhanh giọng nói của Thịnh phu nhân đã truyền đến từ đầu kia: “Hoàn Hoàn?”