Nhìn Cố Hoan như vậy, Nam Tầm không biết Cố Nam Thành có đau lòng không, nhưng cô đã đau lòng muốn chết, không đành lòng làm con gái tâm thương vào lúc này.
Diệp Sâm chỉ cần mấy ngày là được Hoan Hoan tán thành, cũng chỉ cần mấy ngày Hoan Hoan đã quên đi Cố Nam Thành. Rốt cuộc người cha Cố Nam Thành này thất bại đến mức nào!
Diệp Sâm lại ôm Cố Hoan qua, cô bé vui vẻ mà dùng sức hôn một cái lên khuôn mặt tuấn tú của Diệp Sâm, Diệp Sâm vui muốn chết, càng yêu thương cô hơn.
Cố Nam Thành không cần cô con gái đáng yêu ngoan ngoãn này, vậy anh cần.
Mặt Cố Nam Thành xanh mét cứ như đầu mình mọc. sừng, tuy biết con gái đã cắt đứt quan hệ cha con với mình, nhưng gã vẫn không muốn thấy Cố Hoan gọi người khác là cha.
Lúc trước khi đáp ứng điều kiện của Nam Tâm, gã đã đoán trước được chuyện này, chỉ là khi thật sự nhìn thấy con gái thân cận người khác, chờ mong người đàn ông khác chiếu cố mình và Nam Tâm, gã mới phát hiện thật sự rất khó chấp nhận.
Dựa vào cái gì con gái của Cố Nam Thành này lại gọi người khác là cha?
Nam Tầm biết trong lòng Cố Nam Thành nhất định rất khó chịu, nhưng liên quan gì đến cô?
Cô đã cho gã lựa chọn, vợ và bồ nhí, con gái và tài sản, cuối cùng gã đều lựa chọn vế sau!
Trần Do Mỹ đã hoàn toàn bị mọi người xem nhẹ, sự nổi bật thuộc về cô ta bị mẹ con Nam Tầm phá hoại, ánh mắt mọi người nhìn cô ta cũng tràn ngập địch ý và coi khinh.
Trần Do Mỹ ủ rũ trở lại vị trí, trong lòng phẫn nộ lại không cam lòng, chỉ có Cố Nam Thành có thể giúp cô ta tẩy trắng tiếng xấu, nhưng hiển nhiên Cố Nam Thành đang mất tập trung, không thể duy trì cả phong độ tối thiểu.
Gã để ý đôi mẹ con này như thế sao?
Trần Do Mỹ không khỏi đặt tay lên bụng mình, chỉ mong cô ta thật sự mang thai, hơn nữa là con trai, sinh cho Cố Nam Thành một đứa con trai trắng trẻo mập. mạp, xem gã còn có tâm tư nhớ đến con vịt trời Cố Hoan này không.
“Hoàn Hoàn, đêm nay không phải party độc thân của em sao, em tính im lặng đến khi nào?”
Là Cố Bắc Thành, hắn lên tiếng đánh vỡ khốn cục xấu hổ của Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ.
Mọi người nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy cười nói: “Hoàn Hoàn, cậu không ca hát được, vậy nhảy một điệu cho tụi tớ ngắm đi?” Tống Minh Triết lập tức ồn ào: “Nhảy, nhảy.”
Lăng Kha cũng ồn ào theo: “Hoàn Hoàn, không khí không đủ hot, cậu nhảy điệu gì nóng bỏng cho tụi tớ đi, cái dạng muốn nóng bao nhiêu có nóng bấy nhiêu ấy!”
Thịnh Hoàn Hoàn bị điểm danh thì đau đầu đỡ trán, sao cô lại có đám bạn hại người như vậy!
Đường Nguyên Minh cho rằng cô đang buồn rầu nên nói khẽ với cô: “Muốn anh đi lên với em không?”
Khi còn nhỏ anh và Thịnh Hoàn Hoàn từng cùng luyện nhảy Latin.
Thịnh Hoàn Hoàn vẫy vẫy tay với Đường Nguyên Minh, một mình cô gánh nổi chuyện này.
Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, đúng lúc này Triệu Giai Ca lại hỏi: “Thịnh tiểu thư cần phối nhạc không?”
Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn Triệu Giai Ca một cái: “Phối nhạc thì khỏi, nhưng thiếu một người bạn nhảy, Triệu tiểu thư có hứng thú đi cùng không?”
Không ngờ Triệu Giai Ca thật sự đứng lên: “Được thôi.”
Nam Tầm nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, khế nói “Chị nói không sai đúng không!”
Thịnh Hoàn Hoàn cho Nam Tâm một ánh mắt “Yên tâm” rồi đi cùng Triệu Giai Ca lên trước quầy bar.
Ánh mắt Lăng Tiêu di chuyển theo Thịnh Hoàn Hoàn, hình như hắn còn chưa nhìn thấy cô gái này nhảy bao giờ?
Người trong phòng kích động muốn chết, đặc biệt là đấng mày râu, hai mỹ nhân nổi tiếng Hải Thành hiện giờ muốn lên đài nhảy, bọn họ thật có phúc hưởng.
Không ít người lấy điện thoại ra khoe khoang trên nhóm.
Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca đã chạy. tới phía trước, Thịnh Hoàn Hoàn cao hơn Triệu Giai Ca một chút, dáng người họ đều rất tỉnh tế, nhưng nơi nên có thịt cũng không gầy chút nào, hai người đều là hạt giống khiêu vũ tiềm năng.