Có lẽ do quá hưng phấn nên Triệu Giai Ca lại hôn một cái lên mặt Lệ Hàn Ti.
Lệ Hàn Ti khựng lại, thân thể cứng đờ, trước khi Triệu Giai Ca ngồi thẳng dậy anh ta đã kiềm lấy gáy cô mà dùng sức hôn.
Nụ hôn này không bị gì trở ngại, thật kịch liệt triền miên.
Chuyện tiếp theo xảy ra rất tự nhiên, Triệu Giai Ca ngầm đồng ý làm Lệ Hàn Ti mừng rỡ như điên, giống như muốn thiêu đốt tất cả nhiệt tình, dùng sinh mệnh để làm cô ta nở rộ...
Sau khi kết thúc, Triệu Giai Ca vùi mặt vào cổ Lệ Hàn Ti, trong giọng nói còn mang theo chút nghẹn ngào: “A Ti, em đau quá."
Sự nũng nịu này là trí mạng đối với đàn ông.
Lệ Hàn Ti vừa hưng phấn lại đau lòng, dùng hai tay ôm chặt lấy cô: “Giai Ca, anh thề với trời đời này sẽ không phụ em."
Trong bóng tối, Triệu Giai Ca nhếch khóe miệng lên.
Trong cuộc tranh tài ngày mai, cô ta có lòng tin sẽ đàn áp Thịnh Hoàn Hoàn, nếu như Sơ Tình có thể thi đấu thì càng tốt, vậy cô ta có thể quang minh chính đại giành lấy vị trí "Nhất tỷ" từ trong tay cô ấy.
Nhưng dù là vậy vẫn còn Kim Thần và Phương Hằng, nhiều nhất cô ta chỉ có thể đi vào top3, vậy thì chưa đủ!
Nếu cô ta được Lệ Hàn Ti cầu hôn nữa thì khác!
Đến lúc đó cô ta sẽ thật sự thay thế Thịnh Hoàn Hoàn trở thành tiểu thư đứng đầu danh xứng với thực.
Triệu Giai Ca vươn đầu ngón tay vuốt ve tóc Lệ Hàn Ti, trong giọng nói mang theo chút nũng nịu: “Vậy bây giờ chúng ta có quan hệ gì?"
Lệ Hàn Ti khựng lại, nâng mặt cô ta lên rồi nhìn sâu vào mắt cô ta và hỏi lại: “Em cảm thấy là quan hệ gì?"
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, khiến Lệ Hàn Ti cảm thấy bất an.
Triệu Giai Ca kéo tay Lệ Hàn Ti khỏi mặt mình, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Trong khoảng thời gian này em suy nghĩ rất nhiều, cũng thấy rõ rất nhiều chuyện, mới biết ngày xưa em ngốc đến mức nào, vì sao ông trời đã sắp xếp một người đàn ông tốt như vậy bên cạnh em mà em lại không nhìn thấy."
"A Ti, từ nhỏ đến lớn chỉ có anh luôn ở bên em, yên lặng trả giá vì em, những năm qua em thấy rõ được anh tốt với em như thế nào."
Cô giơ tay lên vuốt ve mặt Lệ Hàn Ti, trên mặt như tràn ngập quyến luyến: “A Ti, chúng ta ở bên nhau đi, lần này để em tốt với anh."
Rốt cuộc người mà anh ta trông ngóng nhiều năm cũng bắt đầu đáp lại, Lệ Hàn Ti kích động nói không ra lời, hai tay ôm chặt eo cô ta, thật lâu sau mới phát ra một chữ: “Được."
Triệu Giai Ca cười quyến rũ động lòng người: “Ngày mai sau khi kết thúc cuộc tranh tài, anh đi cầu hôn em đi, em muốn để cả nước chứng kiến tình yêu của chúng ta."
Hạnh phúc đến quá nhanh, để Lệ Hàn Ti trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lại không chút do dự mà nói: “Được."
Đáp án này làm Triệu Giai Ca rất hài lòng.
Quả nhiên vẫn là Lệ Hàn Ti yêu cô ta nhất!
"A Ti, em yêu anh."
Triệu Giai Ca thâm tình tỏ tình, sau đó cúi đầu xuống chủ động hôn môi Lệ Hàn Ti, nhiệt độ trong xe gia tăng mãnh liệt...
…
Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn ngủ một giấc ngon lành, buổi sáng cảm thấy cả người cũng nhẹ nhàng rất nhiều, bụng không đau nữa.
Vừa rửa mặt xong đi ra, cô đã nhìn thấy Lăng Kha, Nam Tầm và Tiểu Hoan Hoan nằm lăn lộn trên giường, cô lập tức mừng rỡ: “Sao mọi người lại tới đây?"
"Hi hi, có phải rất bất ngờ không?" Lăng Kha nghịch ngợm nháy mắt, hưng phấn nói: “Hôm nay là trận chung kết, tớ và chị Nam Tầm đặc biệt chạy tới soạn đồ cho cậu, hôm nay chúng ta nhất định phải ra sân thật xinh đẹp, đàn áp quần hùng, để đám Triệu Giai Ca và Trần Phỉ Phỉ phải tự ti mặc cảm."
Nam Tầm mở một hộp trang sức ra: “Chị còn mang đến pháp bảo, chúng ta có một vài thiết kế dây chuyền nữ mới nhất, nhất định rất phù hợp với khí chất của em."
Thịnh Hoàn Hoàn: “... Không cần khoa trương như vậy chứ?"
Lăng Kha là người đầu tiên phản bác: “Đương nhiên cần rồi, Triệu Giai Ca đang thèm khát thân phận tiểu thư đứng đầu của cậu, chúng ta phải cho cô ta biết thế nào là chênh lệch."