Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba Tuấn Tài không nói gì, sắc mặt trở nên rất khó xem.

Lúc này Tương Tuấn Tài lại không kiên nhẫn thúc giục: “Mau đi đi.”

“Phanh!"” Lúc này ba Tuấn Tài đột nhiên đứng lên, đập mạnh cái ly xuống đất, tức giận chỉ vào Tương Tuấn Tài: “Mày đừng cho là tao không biết tâm tư của mày, nếu mày còn nhận người ba này thì hôm nay đi trình diện ở Thịnh Thế với Thịnh tổng ngay."

Tương Tuấn Tài nói: “Ba, ông chủ có ân với con, ba không phải không biết, con sẽ không rời khỏi công ty.”

Ba Tuấn Tài càng kích động, vỗ bàn rống giận: “Mày không rời khỏi công ty hay không rời khỏi tên đó được?”

Tương Tuấn Tài nghe thấy câu này thì sắc mặt trở nên trắng bệch: “Ba?”

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Theo cô biết, ông chủ của Tương Tuấn Tài là người đàn ông đã có gia đình. Hơn nữa chị Nam Tâm cũng không tra được Tương Tuấn Tài có đam mê đặc biệt.

Nhưng nhìn phản ứng của Tương Tuấn Tài, Thịnh Hoàn Hoàn đã đoán được tám chín phần mười, việc này không phải tin đồn vô căn cứ, hẳn là Tương Tuấn Tài yêu thầm.

Khiếp sợ và xấu hổ buồn bực qua đi, Tương Tuấn Tài tính bất chấp tất cả: “Nếu mọi người đều đã biết, vậy về sau đừng ép con đi xem mắt nữa, con sẽ không cưới vợ sinh con, coi như đứa con trai này bất hiếu đi!”

Mẹ Tuấn Tài nghe Tương Tuấn Tài nói vậy thì tức đến phát khóc: “Sao tao lại sinh ra thằng con trai như mày.”

Ba Tuấn Tài tức đến không thở được, tay run rẩy mắt trợn trắng, thân thể ngã xuống đất.

“Ba…” “Mình ơi…”

Ba Tuấn Tài bị tức ngất xỉu, làm cả nhà rối loạn cả lên.

Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh nhất, vội gọi 120 kêu xe cứu thương.

Không bao lâu sau, ba Tuấn Tài được đẩy lên xe cứu thương, Thịnh Hoàn Hoàn không yên tâm, muốn đi theo đến bệnh viện xem tình hình. Ai biết Tương Tuấn Tài lại quay người lại đẩy mạnh cô một c; không phải cô thì ba tôi đâu biến thành như vậy.”

Cô cút cho tôi, nếu

Thịnh Hoàn Hoàn bị Tương Tuấn Tài đẩy ngã lăn xuống đất, lòng bàn tay bị rách da, ngũ quan xinh đẹp nhăn thành một cục.

“Mày câm miệng.” Mẹ Tuấn Tài giơ tay tát cho. Tương Tuấn Tài một cái: “Đến bây giờ còn không biết hối cải, tao thấy mày muốn tao với ba mày tức chết mới cam tâm."

Tương Tuấn Tài bị đánh không dám cãi lại, kỳ thật trong lòng anh ta hiểu hơn ai hết rằng ba bị mình làm tức. giận đến hôn mê, căn bản chẳng trách được Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không vì một câu của Tương Tuấn Tài mà thay đổi nguyên tắc của mình, tuy ba Tuấn Tài không phải xỉu vì cô, nhưng cô cũng có một ít trách nhiệm, cho nên cô sẽ không rời đi vào lúc này. Cô cố nén đau đớn đứng lên, lái xe đi theo xe cứu thương.

Tới bệnh viện, ba Tuấn Tài trực tiếp bị đẩy vào phòng cấp cứu.

Thịnh Hoàn Hoàn đỡ mẹ Tuấn Tài ngồi xuống bên ngoài, đổ một ly nước đến cho bà: “Dì đừng quá lo lắng, chú chỉ nhất thời tức giận lên máu, tỉnh lại sẽ không có việc gì.”

Mẹ Tuấn Tài gật đầu: “Dì biết, hôm nay thật cảm ơn cháu, đã khuya rồi, nơi này có dì và Tuấn Tài là được, cháu đi về trước đi!”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, ngồi xuống bên cạnh mẹ Tuấn Tài: “Chắc chú sẽ mau chóng ra thôi, cháu ở đây với dì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK