Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng lão gia tử hừ hừ, đen mặt không nói lời nào.

Lăng Hàn đẩy lão gia tử ngồi xuống đối diện Lăng Tiêu, lúc này những người khác mới lần lượt ngồi xuống, tâm tư mỗi người mỗi khác, đồ ăn còn chưa dọn lên mà không khí trên bàn cơm đã làm người ta khó tiêu.

Lăng lão thái thái ngồi xuống bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, tầm mắt nhìn về hướng Lam Tiếu: “Ba mẹ cháu có yêu cầu gì về hôn lễ không?”

Lam Tiếu lắc đầu cười nhạt: “Dạ không.”

Cô ta tin với điều kiện của Lăng gia thì sẽ không bạc đãi mình.

Lăng lão thái thái gật đầu: “Chúng tôi sẽ tranh thủ tới nhà cháu chào hỏi, dù sao cũng có con rồi, hôn lễ phải tiến hành nhanh chóng mới được.”

Lam Tiếu mang thai?

Cho nên, đây là mẹ vinh hiển nhờ con?

Kế tiếp phải cho lễ gặp mặt, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Lăng Tiêu, thấy hắn ngồi ở đó với vẻ mặt bình thản ung dung.

Lam Tiếu thẹn thùng trả lời: “Đều nghe bà nội.”

Lăng lão thái thái lấy bao lì xì ra, người hầu nhận lấy rồi dâng hai tay về hướng Lam Tiếu.

Lam Tiếu không dám nhận.

Lão thái thái lạnh nhạt nói: “Lần đầu gặp mặt, quy tắc không bỏ được, nhận lấy đi, mong ngày sau vợ chồng hai đứa hòa thuận”

Lăng Phi nói: “Tiếu Tiếu nhận lấy đi, đây là tâm ý của bà nội.”

Lam Tiếu đành nhận lấy, ngoan ngoãn nói: “Cảm ơn bà nội.”

Nếu không phải trước đó từng nhìn thấy dáng vẻ bừa bãi kiêu ngạo của Lam Tiếu, Thịnh Hoàn Hoàn còn cho rằng Lam Tiếu là một cô gái an phận.

Nhìn ra được lão thái thái cũng không thích cô †a, so với thái độ lúc trước đối với cô thì khác nhau như trời với đất, có lẽ chỉ vì cô ta có thai nên mới không làm khó dễ.

Sau khi lão thái thái lì xì thì Lăng lão gia tử, bác gái cả, con trai của bác cả là Lăng Hàn, cha mẹ Lăng Phi đều lần lượt cho lì xì.

Sau đó, tất cả mọi người nhìn Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn.

Đôi tay Thịnh Hoàn Hoàn rỗng tuếch, mà Lăng Tiêu thì thờ ơ, tình cảnh xấu hổ này làm cô khóc không ra nước mắt, thật mất mặt!

Khó trách Lăng Tiêu sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đáng!

Lăng Phi bất mãn nhìn Lăng Tiêu và nói: “Anh hai, anh cả tặng cho em một chiếc xe, có phải anh nên tặng em một căn nhà không, không cần quá lớn, biệt thự nhỏ mấy trăm mét vuông là được.”

Cha của Lăng Phi – Lăng Hoa Thịnh, cũng chính là chú út của Lăng Tiêu cười nhẹ: “Thăng nhãi này thật là tham lam, cha với mẹ giúp con chuẩn bị phòng kết hôn.”

Tuy rằng Lăng Tiêu cầm đi quyền quản lý Lăng thị, nhưng bọn Lăng Hoa Thịnh và Lăng Hàn có cổ phần công ty, mỗi năm có thể chia được một số tiền hoa hồng rất khả quan, cho nên người nhà này không thiếu tiền.

Nhưng Lăng Phi không chịu, cậu chống mặt nhìn Lăng Tiêu làm nũng: “Anh hai, bình thường em không dám mở miệng nói với anh, nhưng giờ em phải kết hôn, có phải anh nên tỏ vẻ một chút không?”

Trong Lăng gia chỉ có Lăng Phi dám nói chuyện như thế với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu nhướng mày: “Được thôi, chờ lần sau em kết hôn thì nhất định tặng em một biệt thự hoa viên."

Thịnh Hoàn Hoàn: “…”

Lời nguyền rủa này… Hắn có ý kiến với Lăng Phi hay là rất bất mãn về Lam Tiếu?

Nụ cười trên mặt Lam Tiếu cứng lại, mặt Lăng Phi cũng trầm xuống: “Anh hai, sao anh lại nguyền rủa em và Tiếu Tiếu như thế, tụi em thật lòng yêu nhau, em hy vọng được anh chúc phúc.”

Lăng Tiêu liếc nhìn Lam Nhan một cái rồi cười lạnh: “Chúc phúc? Anh nói không ra được mấy câu trái lương tâm này.”

Mắt Lam Tiếu lập tức đỏ lên, mặt Lăng Phi cũng trắng bệch, vợ chồng Lăng Hoa Thịnh không nói cái gì cả, Lăng lão thái thái cũng không ngăn cản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK