“Hoàn Hoàn, cô không sao chứ?” Tuy vừa rồi đã xác nhận Thịnh Hoàn Hoàn không bị thương qua điện thoại, nhưng Lý Hưng Hoài và Cao Dương vẫn không yên tâm.
"Thịnh Hoàn Hoàn giơ tay dậm chân trước mặt bọn họ, chứng minh mình vẫn khỏe, sau đó đầy áy náy mà nói: “Tôi thật sự không có việc gì, nhưng chỉ sợ chiếc xe này không lên sân thi đấu được.”
Lý Hưng Hoài nhìn chiếc xe bị đụng đến mức mông nở hoa trước mặt thì tiếc hận buông tiếng thở dài, sau đó mới hỏi: “Đây là chuyện gì?”
“Tên chết tiệt nào đụng
Cao Dương thực tức gi vậy, mù rồi à?”
Nhìn hai người, Thịnh Hoàn Hoàn nói ra tên “Kim Thần”.
Tăng lên: “Kim… Kim Thần?”
Lý Hưng Hoài: “Là Kim Thần kia sao?”
Hoàn Hoàn gật đầu: “Chính là anh ta.” Lý Hưng Hoài và Cao Dương rất kinh ngạc.
Lý Hưng Hoài nghỉ hoặc nói: “Lấy kỹ thuật của Kim Thần thì không nên phạm phải loại sai lầm cấp thấp như đâm vào đuôi xe như vậy!”
Cao Dương: “Trừ phi anh ta cố ý.”
“Cao Dương, thật sự bị ông nói trúng rồi!” Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt đau đầu mà nói: “Trước kia tôi từng đắc tội anh ta, đêm nay có so một trận trên đường số ba với anh ta, sau đó xe liền thành như vậy.”
Cao đội Lý
So một trận mà xe thành như vậy!!!
“Ai thắng?” Cao Dương và Lý Hưng Hoài đầy chờ mong mà nhìn Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn không đành lòng làm họ thất vọng: “Không biết, mới chạy một nửa đã bị anh ta đụng phải”
Cao Dương và Lý Hưng Hoài rất tiếc nuối. Tiếp theo Cao Dương lại hỏi: “Kim Thần lái xe gì?” Thịnh Hoàn Hoàn trả lời: “Xe đua của Quân Hạm, cụ thể có phải chiếc anh ta dùng thi đấu hay không thì không biết, nhưng nhìn dáng vẻ không sốt ruột đó thì chắc không phải xe chuyên dụng.” Cao Dương lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, chỉ than đáng tiếc.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không muốn bọn họ ôm hy vọng quá lớn với cô, vì thế nói một câu: “Thực lực của Kim Thần rất mạnh.”
Dù anh ta đổi xe thì có lẽ cô cũng không phải đối thủ của anh.
'Thịnh Hoàn Hoàn cứ cảm thấy những lời nói trước khi rời đi của Kim Thần không phải là cố ý hù dọa, thứ hạng của anh ta có thể đứng trong top5 cả Châu Á thì chứng minh thực lực không thể khinh thường. Có lẽ tốc độ của anh ta hơn xa cô, cho nên đừng ôm hy vọng quá lớn.
Nghe xong những lời này của Thịnh Hoàn Hoàn, Lý Hưng Hoài nhíu mày nói: “Hoàn Hoàn, cô đừng tạo áp lực quá lớn cho mình, chúng tôi cũng không trông cậy vào cô đoạt giải quán quân ngay trong lần đầu, nếu cô có thể tiến vào top5 trong cuộc đua quốc tế lần này thì chúng tôi đã vừa lòng.”
Cao Dương lập tức bồi thêm một câu: “Nhưng nhất định phải vượt qua Trần Phi Phỉ.”
Thịnh Hoàn Hoàn cảm kích gật đầu: “Cảm ơn hai người trấn an, tôi nhất định sẽ dùng hết toàn lực, nhưng chiếc xe này…”
Cao Dương tùy tiện nói một câu: “À, không có gì, chỗ Lăng tổng còn có một chiếc, lái chiếc của anh ta lại đây là được.”
Lý Hưng Hoài cũng nói: “Đúng rồi, may mà lúc mua Lăng tổng có dự bị để lại một chiếc, cho nên cô đừng áp lực tâm lý quá, chúng tôi sẽ nói rõ chuyện này với Lăng tổng, hơn nữa trách nhiệm trong việc này cũng không phải do cô, Lăng tổng sẽ tìm Quân Hạm đòi bồi thường.”
Nghe vậy Thịnh Hoàn Hoàn mới biết Lăng Tiêu còn có một chiếc xe, khó trách hai người này không sốt ruột chút nào, thì ra còn để lại một chiếc để dự phòng.
Từ từ, vừa rồi Cao đội nói xe ở chỗ của Lăng Tiêu, phải lái xe của hản lại đây, nói cách khác chiếc xe kia đang ở gara của Lăng Tiêu?
Thịnh Hoàn Hoàn lại cảm thấy đau đầu!!!
Lý Hưng Hoài cho rằng Thịnh Hoàn Hoàn còn đang áy náy nên an ủi: “Thời gian không còn sớm, cô trở về ngủ một giấc cho ngon, đừng nhọc lòng chuyện xe đua, chúng tôi sẽ giúp cô giải quyết.”