“Thịnh Hoàn Hoàn mau ứng chiến, chúng tôi đều vội thay cô đây này!”
Trong phòng, trong tiếng réo gọi ầm ï ở hiện trường và trên mạng, rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng mở miệng: “Cô muốn nhảy cái gì?”
Người xem ăn dưa trong buổi phát sóng “Triệu Giai Ca nhất định sẽ chọn múa cổ điển, từ trung học đến đại học cô ta nhận thưởng đến mỏi tay.”
Quả nhiên, tiếp theo liền nghe thấy Triệu Giai Ca nói: “Một điệu múa cổ điển kinh điển được chứ?”
Mọi người không khỏi lo lắng cho Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao trước đó có người nói Triệu Giai Ca múa cổ điển đã nhận giải thưởng đến mỏi tay.
Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên, cười nói với Triệu Giai Ca: “Được! Vậy múa cổ điển, khúc nào thì cô chọn.”
Người xem tỉnh mắt nào đó trong phòng phát sóng nói “Các người phát hiện không, nụ cười vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn có vẻ tràn ngập khinh thường.”
“Tôi cứ cảm thấy trên người Thịnh Hoàn Hoàn có một sự tự tin khó hiểu, hình như cô ấy hoàn toàn không để Triệu Giai Ca vào mắt.
“Tôi có dự cảm mãnh liệt là Triệu Giai Ca sẽ thua!”
“Tôi cá một bao que cay, cược Triệu Giai Ca sẽ J thắng.”
Còn chưa bắt đầu so nhảy mà phòng livestream đã thảo luận thắng thua.
Âm nhạc kinh điển vang lên, hai bóng dáng duyên dáng bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển, xoay tròn, nhảy lên, dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng mềm mại, dù là dáng múa hay cái thần, hai người đều dùng rất đúng chỗ.
Xem họ nhảy múa như như hai tỉnh linh xinh đẹp đang quên mình chơi đùa giữa biển hoa, nhẹ nhàng bay. bổng.
Từ đầu tới cuối tầm mắt của Đường Nguyên Minh chưa từng rời khỏi Thịnh Hoàn Hoàn, con nhóc của anh quá đẹp, làm người ta không nỡ rời mắt đi một giây.
Lăng Tiêu bưng rượu trên bàn lên khế nhấp, cảm thấy mùi vị không đúng lắm nên nhàm chán buông ly rượu, ánh mắt lại liếc về hướng hai bóng dáng đang múa kia.
Lần này hắn không nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mà dừng lại trên người Triệu Giai Ca, chỉ là khóe mắt cứ bất giác liếc qua bên kia.
Bóng dáng uyển chuyển lả lướt kia cứ in vào đầu hắn, không vứt đi được.
Triệu Giai Ca phát hiện Lăng Tiêu đang nhìn mình thì khóe miệng hơi nhếch lên, lúc xoay tròn cứ bất giác nhìn về hướng hắn.
Lăng Tiêu nhăn mày, ánh mắt không chút lưu luyến mà quay qua Thịnh Hoàn Hoàn, không nhìn Triệu Giai Ca thêm cái nào.
Đám người xem phòng livestream “Trình độ này có thể lên tiết mục cuối năm đó.”
“Tôi thấy bản lĩnh vũ đạo của hai người đều rất vững chắc, làm một người ngoài nghề, tôi hoàn toàn không nhìn ra cao thấp, nhưng nếu nói về đẹp mắt thì tôi vẫn chọn Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy nhìn cô ấy tương đối thoải mái.”
“Tôi cũng cảm thấy khí chất của Thịnh Hoàn Hoàn càng tốt!”
“Dù là cái thần hay khí chất, Thịnh Hoàn Hoàn cũng tốt hơn, Triệu Giai Ca mặc áo hở vai làm khí chất suy giảm hẳn.”
“Đừng bàn những cái đó được không, giờ chỉ nói đến †ài múa, rốt cuộc hai người họ ai càng cao hơn?”
Phía dưới lại là một loạt “…” quét qua.
Tiếp theo một người xem vẫn luôn ngụp lặn đột nhiên ngoi đầu: “Dù là bề ngoài, khí chất hay tài múa, tôi cho rằng Triệu Giai Ca trầm tĩnh an bình, tốt hơn Thịnh Hoàn Hoàn nhiều.”
“Là Văn Phương, cô Văn Phương cũng online!”
“Cô Văn Phương là nhân vật bậc thầy trong giới vũ đạo của nước ta, cô nói Triệu Giai Ca tốt hơn thì nhất định là Thịnh Hoàn Hoàn thua.”
Sau khi Văn Phương online, một đống người cũng phụ họa theo, nói trên người Thịnh Hoàn Hoàn có cảm giác quá phù phiếm, không xinh đẹp yên lặng bằng Triệu Giai Ca, nhịp phách cũng không tốt bằng Triệu Giai Ca.
Có người ganh ghét online “Thịnh Hoàn Hoàn là một đóa hoa phú quý nhân gian, sao có được sự yên lặng và linh khí như Triệu Giai Ca, một điệu múa cổ điển lại bị cô †a nhảy ra cảm giác dung tục.”