Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn rút ruột quyền lực của cô và Tống Chí Thượng, không dễ như vậy đâu.

Dương Lập vừa định phản bác thì Thịnh Hoàn Hoàn đã lên tiếng lần nữa làm ông ta tức đến đen mặt: “Hơn nữa ông lớn tuổi không nên mệt nhọc, thôi hạn chế tăng ca đi, chuyện khổ này phải giao cho người trẻ tuổi đi lo liệu tốt hơn!"

Dương Lập không cam lòng.

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại không cho ông ta cơ hội nói nữa: “Được rồi, hội nghị hôm nay đến đây thôi, tối nay tôi sẽ an bài công việc của quản lý Tống, tan họp."

Thịnh Hoàn Hoàn trở lại văn phòng thì lập tức gọi điện thoại cho Tống Chí Thượng, người nghe máy là phụ nữ, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở: “Ai vậy?"

"Tôi là Thịnh Hoàn Hoàn, xin chuyển cho Tống Chí Thượng nghe máy."

Giọng nghẹn ngào của người phụ nữ này làm Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại, chẳng lẽ cô nghĩ sai rồi?

Người phụ nữ nghe xong thì có vẻ bình tĩnh rất nhiều: “Xin chờ một chút."

Nghe thấy bốn chữ này, Thịnh Hoàn Hoàn như được uống thuốc an thần.

Có thể nghe máy chứng tỏ không có gì đáng ngại.

Rất nhanh, giọng nói của Tống Chí Thượng đã truyền đến từ di động: “Hoàn Hoàn."

"Chú không sao chứ?"

Sau đó Thịnh Hoàn Hoàn nghe thấy tiếng cười của Tống Chí Thượng: “Cô nghe giọng tôi có giống có chuyện gì không?"

Tiếng cười kia làm tâm tình căng thẳng của Thịnh Hoàn Hoàn triệt để thả lỏng: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Giọng nói của Tống Chí Thượng trở nên nghiêm túc lên: “Có người động tay động chân trên xe tôi, cũng may tôi sớm đoán được, nếu có người muốn hại tôi thì tôi cứ tương kế tựu kế vậy."

Thịnh Hoàn Hoàn: “Chú muốn làm gì?"

Cô biết mà, Tống Chí Thượng sớm đã phòng bị thì bọn Chu Tín không có khả năng dễ dàng thành công như vậy.

Tống Chí Thượng cười lạnh: “Họ nhất định còn có chuẩn bị, chúng ta có thể dẫn rắn ra khỏi hang."

"Nhưng như vậy quá nguy hiểm, tôi không yên lòng." Thịnh Hoàn Hoàn không đồng ý Tống Chí Thượng lấy mình làm mồi nhử.

Tống Chí Thượng đã quyết định, ông giải thích với Thịnh Hoàn Hoàn: “Dù không làm vậy thì họ cũng không bỏ qua cho chúng ta, đợi chúng ta dồn họ vào đường cùng thì họ sẽ càng liều lĩnh phản công, còn không bằng nắm lấy quyền khống chế trong tay."

"Âm mưu đã bắt đầu, không đạt được mục đích thì không lý nào lại dừng lại, cho dù họ núp trong hang thì chúng ta cũng phải nghĩ mọi cách dẫn dụ họ ra để triệt để diệt trừ, chỉ có như thế thì Thịnh Thế mới thật sự được an bình."

Giờ khắc này, Thịnh Hoàn Hoàn bội phục Tống Chí Thượng từ đáy lòng: “Vẫn là chú Tống suy tư thấu đáo lâu dài, Hoàn Hoàn mặc cảm, chú muốn làm gì thì cứ làm đi, tôi sẽ dốc hết sức phối hợp với chú, nhưng phải nhớ là an toàn hàng đầu."

Giọng của Tống Chí Thượng hiền lành rất nhiều: “Cô và ba cô rất giống nhau."

Biết Tống Chí Thượng không có việc gì làm Thịnh Hoàn Hoàn an tâm rất nhiều, nhưng trong thời gian ngắn Tống Chí Thượng không thể trở về công ty, công việc của ông cần sắp xếp cho người thay thế.

Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, lại gọi mấy cú điện thoại đi.

Sau đó cô nhìn đồng hồ rồi lập tức chạy đến bệnh viện, dù diễn kịch cũng phải làm đủ bộ, nếu không cá làm sao mắc câu chứ?

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn đi, phe phái của Chu Tín bắt đầu tạo áp lực với tâm phúc của Tống Chí Thượng, mưu toan tiếp quản công việc và quyền lực trên tay ông.

Họ muốn cắn nuốt từng chút từng chút trợ lực của Thịnh Hoàn Hoàn, từ đó làm suy giảm quyền lực của cô, cuối cùng biến vị trí tổng giám đốc này thành bù nhìn.

Sau khi tiến vào bệnh viện, mùi nước khử trùng nhàn nhạt xông vào mũi làm Thịnh Hoàn Hoàn gần đây rất nhạy cảm với mùi buồn nôn muốn ói.


Cô muốn cố đè nén cảm giác cuộn trào trong dạ dày, nhưng lại thất bại, cô lập tức xông vào nhà vệ sinh nôn ra...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK