Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đứa bé kia vốn không nên xuất hiện trên đời này."

Lăng Hoa Thanh lộ ra vẻ mặt tàn khốc, chẳng có ý ăn năn nào đối với chuyện ngày xưa, sau đó ánh mắt ông ta nhìn thẳng vào Lăng Tích đang run lẩy bẩy bên cạnh: “Tựa như đứa bé này cũng không nên được sinh ra."

Lăng Tích run dữ dội hơn, An Lan vội vàng kéo cô vào lòng: “Tích Nhi là con của ông, tôi đã mất đi An Niên, nếu ông dám động vào Tích Nhi thì tôi lập tức chết trước mặt ông."

Thấy An Lan như con gà mái dang cánh bảo vệ Lăng Tích, Lăng Hoa Thanh cười lạnh: “Bà luôn như vậy, coi tất cả mọi người quan trọng hơn tôi."

Lăng Hoa Thanh mím môi, trông có vẻ rất cô đơn: “Còn Tiêu Nhi nữa, nó vì một người phụ nữ mà vứt bỏ tôi."

Hiện tại cả Hà Song cũng phản bội ông ta.

An Lan nói: “Tất cả đều là ông gieo gió gặt bão, trách được ai chứ?"

Lăng Hoa Thanh lại nói: “Là các người phụ tôi."

Lăng Phủ

Sau khi Lăng Hoa Thanh rời đi, Lăng Tiêu ra lệnh cho đám thủ hạ: “Bao vây biệt thự lưng chừng núi lại cho tôi, không người nào được ra vào."

Mấy chục vệ sĩ trăm miệng một lời: “Vâng."

Vương Vận Thi bị biến cố này doạ cho mặt mày trắng bệch.

Lăng lão thái thái bảo Bạch quản gia ôm Lăng Thiên Vũ lên lầu, tiếp đó nhìn về phía Vương Vận Thi: “Đã làm Vương tiểu thư chế giễu, hi vọng Vương tiểu thư đừng nói chuyện xấu này ra ngoài, người đâu, đưa Vương tiểu thư trở về đi."

"Cháu không đi." Vương Vận Thi lập tức nhìn về phía Lăng Tiêu lạnh lẽo bi ai bên cạnh mà nói với Lăng lão thái thái: “Lăng nãi nãi, cháu muốn ở lại với Lăng Tiêu."

Lăng Tiêu lạnh lùng nhìn Vương Vận Thi: “Cô đi đi! Tôi không cần."

Hắn ở bên Vương Vận Thi vốn chỉ vì diễn trò cho Lăng Hoa Thanh xem, hiện tại không cần nữa rồi.

Hốc mắt Vương Vận Thi đỏ lên: “Lăng Tiêu, kỳ thật em biết trong lòng anh không có em, nhưng em thật sự rất thích anh, từ trước tới giờ em chưa từng rung động với người đàn ông nào như thế."

Từ lúc Lăng Tiêu nói với Lăng Hoa Thanh rằng "Thịnh Hoàn Hoàn là mạng sống của con" thì cô ấy đã biết Lăng Tiêu vẫn còn yêu vợ cũ của mình.

Trong khoảng thời gian này mặc dù Lăng Tiêu thường xuyên ăn cơm cùng cô ấy, nhưng lại rất xa cách, chưa từng có chút thân mật nào như người yêu.

Như lần trước ăn cơm xong đi ra khỏi nhà hàng cũng là cô chủ động kéo tay hắn lại, nhưng rất nhanh đã bị hắn im lặng rút lại.

Lần thân mật nhất của cô ấy và hắn chính là tối hôm qua hắn mời cô khiêu vũ, đó là lần đầu tiên hắn nắm tay cô làm tim cô đập rất nhanh!

"Nhưng tôi không thích cô." Lăng Tiêu mặt không cảm xúc nhìn người phụ nữ trước mặt, không có chút thương tiếc nào: “Còn không đi, chờ tôi xin lỗi cô sao?"

Lăng Tiêu chỉ muốn giải thích nguyên do của chuyện này cho một mình Thịnh Hoàn Hoàn nghe, hắn không có gì muốn nói với Vương Vận Thi cả.

Lăng Tiêu chưa từng làm gì với Vương Vận Thi, chỉ ăn vài bữa cơm, áy náy không tồn tại đối với người đàn ông như Lăng Tiêu.

Hai mắt Vương Vận Thi đỏ bừng, cô ấy biết tính tình Lăng Tiêu lạnh lùng, nhưng cô ấy lại muốn sưởi ấm hắn: “Đêm nay tâm tình anh không tốt, hôm nào em trở lại thăm anh."

Sau khi Vương Vận Thi rời đi, Lăng lão thái thái bước lên trước ôm chặt lấy Lăng Tiêu, đau lòng thút thít: “Tiêu Nhi số khổ của bà sao lại có người ba như vậy, là bà nội có lỗi với cháu, do bà không dạy ba cháu đàng hoàng."

Lăng Tiêu đứng đó không nhúc nhích: “Cháu chỉ không nhờ ba lại giết người, ba có con trai con gái, có cháu trai, con cháu ở bên cạnh không tốt sao? Vì sao ông ấy nhất định phải đẩy mọi chuyện đến bước đường này?"

Lăng lão thái thái rơi lệ đầy mặt: “Ba cháu quá cố chấp, suy nghĩ của nó thường không giống với chúng ta, nếu đã nhận định chuyện gì thì có mười con trâu cũng kéo không lại được."

"Bà nội rất mừng vì Tiêu Nhi của bà không giống nó, chỉ là tội cho cháu, bây giờ Thịnh Giai Âm chết rồi, cháu và Thịnh Hoàn Hoàn làm sao bây giờ?"

Đúng vậy, hắn và Thịnh Hoàn Hoàn làm sao bây giờ?

Tối hôm qua hắn còn bảo cô chờ hắn, hôm nay lại xảy ra chuyện này, hắn còn mặt mũi gì gặp lại cô nữa?

Nhìn dáng vẻ sa sút của Lăng Tiêu, Lăng lão thái thái lòng như đao cắt: “Tiêu Nhi đừng tự trách, người sai là ba cháu, cháu nói Hoàn Hoàn là sinh mạng của mình, vậy thì dùng sinh mạng đi bảo vệ nó đi, nó sẽ hiểu!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK