Nếu như sinh đứa nhỏ kia ra rồi tra được là cốt nhục của Đường Nguyên Minh thì tương lai họ phải đối mặt với nhau thế nào?
Cô bảo hắn làm sao đối mặt với con của cô và Đường Nguyên Minh?
Hắn không chịu được, hắn thật sự không chịu được...
Mấy ngày nay chỉ suy nghĩ thôi đã làm trái tim hắn như bị một bàn tay bóp chặt, làm hắn khó mà thở được.
Hắn thật sự không thể chấp nhận cô sinh con cho người đàn ông khác!
Nhưng hắn cũng không ngờ cô lại nói kết thúc dứt khoát lưu loát như vậy.
Cô nói cô không quá yêu hắn, lựa chọn tha thứ quay đầu chỉ vì hắn là người đàn ông đầu tiên của cô, cô thật lòng hi vọng hôn nhân của mình có thể chung thủy như một.
Nói thật nhẹ nhàng đơn giản, nhưng mỗi một chữ đều như đâm dao vào tim hắn.
Thấy cô vô tình như thế, hắn cũng không nhịn được hỏi bản thân rằng đời này có phải nhất định phải có người phụ nữ trước mắt hay không?
Thời khắc đó, trong lòng hắn không có đáp án.
Hắn nghĩ có lẽ cô nói đúng, hai người bọn họ đều tám lạng nửa cân, không ai hoàn toàn thật lòng và tin tưởng vào đoạn tình cảm này.
Dạng tình cảm như vậy đã định sẵn đã thủng trăm ngàn lỗ, vết thương chồng chất, đau khổ nhiều hơn vui vẻ!
Thời khắc đó, lý trí nói với hắn mình có thể buông tay.
Cho nên hắn sảng khoái đáp ứng cô!
Nhưng vì sao hắn lại không cam lòng như thế...
Đau bụng dữ dội như có người cầm đao rạch lên đó, Lăng Tiêu không muốn ngu dại tra tấn bản thân, đây không phải chuyện hắn nên làm.
Hắn giãy dụa rời giường, Phùng Việt gửi ca bệnh của hắn cho Đường Dật, anh kê một đơn thuốc rồi mang đến ngoài cửa phòng khách.
Ngay trong nháy mắt Lăng Tiêu đứng dậy, hắn nhớ tới lần đầu tiên của mình và Thịnh Hoàn Hoàn, khi đó hắn cũng đau bụng mãnh liệt, bắt lấy cô chỉ vì muốn dời sự chú ý đi, nhưng lại cảm nhận được vui sướng cực hạn trên người cô.
Sự vui sướng kia làm người ta nếm thử một lần là nghiện.
Nam nữ từng có tiếp xúc da thịt thì quan hệ sẽ phát sinh thay đổi vi diệu, hắn phá lệ mà để cô ngủ bên cạnh mình.
Cô là người thứ ba ngủ bên cạnh hắn trừ An Lan và Lăng Thiên Vũ ra.
Hai người trước là người thân, chỉ có cô là quan hệ nam nữ.
Hắn nghĩ sẽ khó mà chịu đựng, không ngờ lại ngủ ngon giấc đến lạ thường.
Sau khi cô ngủ thì cứ lăn qua bên cạnh hắn, hắn vốn định đẩy cô ra, không ngờ lại bị cô ôm chầm lấy, khi đó hắn mới biết thì ra thân thể phụ nữ còn mềm hơn cả gối ôm...
Sau đó hắn đã ôm cô ngủ cả đêm như vậy.
Ngày hôm sau thức dậy, cả hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Nhưng sự thân cận này tới quá nhanh quá đột ngột, mà họ hiểu về nhau ít càng thêm ít, hắn không chấp nhận được nó.
Thế là hắn đẩy cô qua một bên, không muốn để cô cảm thấy quan hệ giữa họ xảy ra thay đổi gì vì sự thân mật ngoài ý muốn này.
Nhưng về sau ánh mắt của hắn cứ không tự chủ được mà bị cô hấp dẫn!
Ban đầu hắn rất kháng cự thứ tình cảm xa lạ này, cho nên dù cô ngủ bên cạnh thì hắn cũng không tiếp tục chạm vào cô.
Về sau tình cảm đó càng ngày càng sâu, có khi thậm chí làm hắn không tự chủ được, thân thể không bị đầu óc khống chế, luôn muốn thân cận cô một chút.
Thế là về sau số lần họ thân mật càng ngày càng nhiều, tim cũng như càng dán càng chặt, hắn cũng muốn mở rộng cửa lòng với ô.
Bạch quản gia nói phụ nữ uống nhiều thuốc tránh thai không tốt cho sức khoẻ, thế là hắn lên mạng tra phương pháp tránh thai khác.
Hắn thật sự chưa từng quan tâm người nào như vậy.