“Ầm ầm —” Tiếng sấm giữa trời quang —-
Bổ trúng đỉnh đầu của ba người.
Lý Thiên Mặc lập tức nổi giận: “Tối hôm qua cậu đã nói gì với em ấy?”
Trái tim Lý Thiên Mặc đau đến muốn nức ra! Rõ ràng Chính Hiền đã từ chối anh, nhưng mà, Quân Dương tên khốn kiếp này lại không coi chừng cô thật kỹ!
Lý Thiên Mặc giơ quả đấm lên, hung hăng đánh lên người Quân Dương, đều tại tên khốn kiếp này!
“Hôm qua cậu đã nói gì với em ấy?”
Tối ngày hôm qua, sau khi Quân Dương nói chuyện với Chính Hiền xong thì Chính Hiền vẫn luôn khóc, còn nói với anh: “Thật xin lỗi…” Cả người Lý Thiên Mặc tức đến muốn nổ tung!
Quân Dương không có tránh, gắng gượng chịu một đấm của anh.
Nhưng mà, một đấm này Quân Dương cũng không có chịu vô ích, anh cũng giơ quả đấm lên đánh về phía Lý Thiên Mặc: “Tôi nói gì với em ấy đó là chuyện của tôi! Tôi chỉ là muốn cho em ấy biết tên khốn kiếp cậu không có lòng tốt! Cậu biết rõ em ấy ghét nhất bị người ta nói là ẻo lả, vậy mà cậu còn cố gắng tiếp cận em ấy! Đây chính là tôn trọng mà cậu đã nói sao? Hôm nay lão tử cũng đặc biệt không biết dễ dàng tha cho cậu!”
Trên mặt Lý Thiên Mặc hung hăng bị một quyền, anh cũng không có tránh né, tiếp tục giơ quả đấm lên đánh về phía Quân Dương: “Chính Hiền là một cô gái! Cậu là bạn bè với cô ấy nhiều năm như vậy mà cũng không phát hiện, cậu có tư cách gì nhận mình là bạn của cô ấy?”
Quân Dương chợt sững sốt một hồi! Một đấm này của Lý Thiên Mặc đã trúng ngay hai mắt của anh, con mắt của Quân Dương như bị đánh bể vậy, đau đến anh che mắt kêu rên “Tê tê”
Trước mắt Quân Dương tràn đầy sao nhỏ.
Còn chưa kịp phản ứng từ trong khiếp sợ, Lý Thiên Mặc lại đấm một quyền tới: “Chính Hiền thích cậu nhiều năm như vậy, cậu cũng không biết! Là cậu quá ngây thơ, hay căn bản là không có đặt cô ấy vào trong lòng? Cậu không để ý cảm nhận của cô ấy mà tìm bạn gái! Cô ấy đều đã buông tha cho thích cậu, cậu còn tới ép cô ấy! Cậu không để cho cô ấy và tôi sống tốt! Sao cậu lại tàn nhẫn như vậy?”
Quân Dương nghẹn lời, nửa chữ cũng không nói được. Anh không trả đũa lại, chịu một đấm lại một đấm của Lý Thiên Mặc, thật giống như nỗi đau ở trên người sẽ làm trong lòng anh dễ chịu hơn một chút.
Lăng Vi nhìn hai người đánh nhau, đột nhiên hét lên một tiếng: “Đều tỉnh táo lại đi! Còn không mau chạy ra bãi đậu máy bay xem thử, lỡ như em ấy còn chưa đi thì sao?”
Nháy mắt Lý Thiên Mặc đã thu tay lại, co giò chạy ra ngoài. Quân Dương cũng muốn đuổi theo, nhưng lại cảm thấy không còn mặt mũi….
Lăng Vi nhìn Quân Dương, khổ sở trong lòng Quân Dương cũng tràn ra hốc mắt.
Lăng Vi thở dài: “Em cũng đi đi, Thiên Mặc tuổi trẻ không hiểu chuyện, suy nghĩ của cậu ấy tương đối đơn giản, không suy nghĩ chu đáo như em. Giữ Chính Hiền lại rồi nói sau, tránh cho một mình em ấy chạy ra ngoài chúng ta cũng phải lo lắng.”
Quân Dương gật đầu xong cũng chạy ra ngoài.
Đi tới bãi đậu máy bay, Quân Dương cùng Lý Thiên Mặc phát hiện… trên bãi đậu có ba chiếc trực thăng phi cơ, bây giờ chỉ còn lại hai chiếc…
Thì ra….. là thật….
Kết thúc người đi, vườn không nhà trống…
Lý Thiên Mặc đau lòng, sa sút tinh thần… không thể hít thở được.
Quân Dương rơi lệ, cố gắng nhịn xuống nhưng làm thế nào cũng không nhịn được. Anh chỉ có thể ngước đầu lên, nhìn bầu trời xanh bao la.
Hai người không đánh nhau nữa, bởi vì đã đau đến không còn chút sức lực.
Đột nhiên Lý Thiên Mặc nói: “Tôi không xứng với cô ấy! Cậu cũng không xứng! Cô ấy đáng được thứ tốt hơn! Để cho cô ấy cden961 thế giới bên ngoài xem thử đi, trên thế giới này không phải chỉ có một Mộc Quân Dương! Cũng có rất nhiều người đàn ông tốt hơn Lý Thiên Mặc này chờ cô ấy!”
Quân Dương lập tức ngã xuống đất, nhưng mà…. trên thế giới chỉ có một Chính Hiền…
Trong lòng anh thật sự là quá đau… Nước mắt thành sông cũng chảy vào trong tim. Tiếng chuông bảy giờ vang lên, đoàn người lại bắt đầu bận rộn, thời gian làm thí nghiệm của Quân Dương đã đến. Lý Thiên Mặc còn phải tiếp tục làm công thức biến dị cho bọn họ.