Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sáng sớm ngày thứ hai, tiểu tổ Ám Ảnh truyền tin tức tới, nói với Lăng Vi: “Phu nhân, Vương Vinh Diệu bệnh không dậy nổi, con trai, cháu trai của ông ta, đã buộc ông ta giao cổ quyền ra… theo tính toán, Vương Vinh Diệu sẽ không sống đến tháng sau được.”
Lăng Vi suy nghĩ nói: “Được, tôi biết rồi. Các người xem chừng lão già kia.”
“Dạ, phu nhân!”
Lăng Vi lập tức gọi điện thoại để cho một trăm người mua xe “Hào Duệ” tới cửa gây chuyện, bọn họ vừa quậy, Hào Duệ lập tức loạn thành một mảnh.
Không ít ký giả cũng tranh nhau đi vào bên trong — tin tức của Hào Duệ lập tức lên đầu đề! Chỉ tiếc lại là đứng đầu mặt trái — động cơ không được nha! Hào Duệ sắp xong!
Lăng Vi hài lòng cười, cô mở máy vi tính ra, bán cổ phiếu Hào Duệ ra bên ngoài.
Trong tay cô có 28% cổ phần! Cô không có lập tức bán hết, mà chỉ bán 11%. 11% đó cũng là con số siêu cấp quan trọng! Đột nhiên nhiều cổ phiếu ném ra ngoài như vậy, hiểu quả tạo thành hỗn loạn có thể tưởng tượng được!
Những người chơi cổ phiếu cũng luống cuống: “Có ý gì? Hào Duệ đây là muốn làm gì? Đột nhiên quăng nhiều cổ phiếu ra như vậy? Là có động tác gì sao?”
“Hào Duệ, có phải muốn phá sản hay không nha?”
“Rất có thể nha! Đại cổ đồng đều bắt đầu kiếm đường chạy, chúng ta cũng mau chạy đi!”
Có chút người nhát gan lập tức rối rít bán cổ phiếu trong tay đi.
Có không ít cổ đông nhỏ cũng bắt đầu dao động, ai cũng không muốn là người cuối cùng nha! Một khi giá cổ phiếu không còn giá trị, gia sản mà bọn họ khổ sở tích góp được xem như đều bị nước cuốn trôi!
Bây giờ, Vương Vinh Diệu còn nằm trên giường bệnh đâu, xe hơi không bán được, chi phí một ngày của xưởng cũng không thể thiếu nha! Còn có nhiều nhân viên như vậy cũng há miệng chờ bọn họ đút cơm đâu! Tiền, ngày nào cũng đưa ra ngoài, nhưng lại không chảy vào! Xe hơi bán đi, bởi vì vấn đề chất lượng, còn phải mua về giá cao.
Tiền này, thật đúng là tuôn ra “vèo vèo” nha.
Nếu Vương Vinh Diệu ổn thì còn dễ nói, bây giờ ông trúng gió nằm trên giường bệnh, con trai, cháu trai của ông lại đang ép buộc. Nhìn dáng vẻ, Hào Duệ thật là muốn suy sụp nha.
Trụ sở chính của Hào Duệ, Vương Tấn nóng nảy: “Ai bán hết cổ phiếu? Điên rồi sao?”
Hào Duệ bọn họ bây giờ đang là giây phút nguy cấp, ông vì ổn định dân chúng, ngày ngày đều mời chuyên gia nói trên truyền hình, Hào Duệ không có sao, động cơ xe hơi có vấn dề là vì lúc lắp ráp đã nhầm, không phải vấn đề của động cơ máy.
Ông vừa phí sức ổn định tâm tình của dân chúng, ai lại thất đức như vậy, đột nhiên bán nhiều cổ phiếu thế?
Vương Tấn gấp gáp nha! Các cổ đông phân tán và cổ đông nhỏ đều rời bỏ ông, ông phải ổn định các cổ đông khác lại!
Vương Tấn lập tức mở hội đồng quản trị, trải qua thương nghị, bọn họ quyết định dùng tất cả số vốn mua 11% cổ pah62n về.
Cổ phiếu của Lăng Vi rời tay, cô tính toán, còn lời hơn năm mươi triệu so với lúc mua vào.
Cô không nhịn được nhỏ giọng cười, trong đầu nghĩ: “Không phải các người có thể mua sao? Lại tới nha….” Cô gõ gõ bàn, đột nhiên lại ném 11%—-
Cử động này của cô, lập tức nổ tung các đổng sự của Hào Duệ: “Trời của tôi ơi! Đây là ai nha? Tại sao lại ném 11% nữa? Đây là cố tính muốn giết Hào Duệ chúng ta nha!”
Vương Tấn tức giận đập bàn: “Là ai? Là ai ném nhiều cổ phiếu như vậy? Có phải Lăng Vi hay không? Bây giờ cô ta ở đâu? Tìm cô ta ra! Đào ba mét đất cũng phải tìm cô ta ra!”
“Làm sao bây giờ? Chúng ta có cần chạy mau không nha?” Một người cổ đông thương lượng sau lưng.