Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đột nhiên Trương Tư Minh vội vả nói: “Cô trước đừng gấp, nghe tôi nói xong. Chúng tôi còn có một cách giải quyết khác. Chính là, chiếc xe mới của cô, không phải loại hình xe SUV sao? Cấp trên của chúng tôi cũng không muốn làm khó cô, cho nên, bây giờ kết quả chúng tôi thảo luận là, cô có thể lấy chiếc xe này làm một hoạt động công ích, mở chính sách ưu đãi cho những người có điều kiện đặc thù, ví dụ như…. người có chứng minh tàn tật hoặc chứng minh cảnh sát, các người dành cho họ chính sách ưu đãi riêng, hoặc là các người suy nghĩ một ít hoạt động công ích khác. Cứ như vậy Giang Quân và Đồng Dao chúng tôi chẳng khác nào là hoạt động quảng cáo vì công ích, tiền quảng cáo của họ cũng quyên góp cho những người thật sự cần. Loại xử phạt này, không biết cô có thể tiếp nhận hay không?”
Lăng Vi gnhe xong, lập tức sảng khoái nói: “Có thể tiếp nhận! Chiều nay tôi sẽ làm một bản kế hoạch đưa qua cho các người.”
Diệp Đình vẫn luôn nghe bọn họ nói chuyện riêng, Lăng Vi cúp điện thoại, Diệp Đình nói: “Cái chính sách ưu đãi này, chúng ta còn có thể phóng khoáng hơn nữa. Ví dụ như nhân viên cứu hỏa, quân nhân, giáo sư, công nhân làm vệ sinh…..”
Lăng Vi nói: “Còn có nhân viên giao hàng hỏa tốc.”
Diệp Đình cười lên, xoa xoa tóc cô…
Anh nói: “Có thể, đi làm kế hoạch đi.”
Lăng Vi cho người vào dọn dẹp bàn, cô kéo tay anh đi vào phòng làm việc.
Hai người làm kế hoạch xong, liền chuẩn bị thu dọn hành ký vào núi. Tiểu tổ Ám Ảnh đã tụ họp bên thác nước, trên đường, Lăng Vi và Giang Quân nhắn tin, từ đầu đến cuối Giang Quân cũng không nhắc đến chuyện bị khai trừ.
Anh gửi tin nhắn tới hỏi cô: “Đang bận gì vậy? Vừa lúc anh muốn tìm em nói chuyện, thì em đã gửi tin nhắn trước.”
Lăng vi nghịch ngợm cười, trả lời anh: “Chúng ta có thần giao cách cảm mà! Em cũng biết anh muốn tìm em.”
Giang Quân cũng cười lên, anh gửi một biểu cảm… có chút ngượng ngùng, còn có một tia xấu hổ, thật lâu sau anh lại gửi một tin nhắn tới: “Em gái nha, nếu em có rãnh rỗi… có thể mua mấy bộ quần áo giúp anh được không?”
“Gì?” Lăng Vi bối rối, lại không nói chuyện quảng cáo? Bảo cô mua quần áo làm gì?
Giang Quân lại gửi tin nhắn: “Anh muốn em chọn giúp anh mấy bộ quần áo. em cũng biết anh rồi… không biết ăn mặc chút nào. Anh trai của em…. bây giờ cũng là người đã có bạn gái.”
“Phốc ha ha ha ha — ai nha nha, có bạn gái! Biết đẹp xấu, ai nha! Anh trai nha… anh muốn em cười chết sao!”
Quá dễ thương, biết không?
Lăng Vi không nhịn được cười to, Giang Quân nha Giang Quân, anh cũng có ngày hôm nay!
Người đàn ông mạnh mẽ trong lòng cô —– cũng có mặt nhu tình nha…. lại vì bạn gái nhỏ của mình, nguyện ý chăm sóc nhan sắc và cách ăn mặc, quá hiếm! Quá ly kỳ!
Lăng Vi hấp tấp nói: “Anh chờ, em sắp xếp cho anh!”
Lăng Vi ném điện thoại, lập tức cướp điện thoại của Diệp Đình, bấm mở mật mã, bắt đầu lật tin nhắn của anh. Cô kiểm tra hết tất cả cửa hàng quần áo dưới tay Diệp Đình một lần, trong đó có hai phần ba là phẩm chất và vị trí tương đối hợp với Giang Quân.
Cô vội vàng gọi điện thoại cho Kiệt Sâm, để cho Kiệt Sâm mang nhà thiết kế đi tìm anh Quân, để họ đo thân định chế cho anh.
Diệp Đình nhìn cô đang làm việc bên kia, trong đầu nghĩ. Vợ của anh thật là muốn làm chủ gia đình nha, địa vị rõ ràng đã khác trước…. bây giờ làm gì, cũng không cần anh phải đồng ý trước….
Vừa lúc….. anh thật muốn nghỉ ngơi thật tốt…..
Lăng Vi vô cùng vui mừng! Vừa nghĩ tới loại người có tính cách như Giang Quân đều bắt đầu chú ý hình tượng, cô liền không nhịn được muốn cười, thật là “khả ái” quá mức, ha ha ha —
Giang Quân ở bên đó vẫn đang chờ Lăng Vi đến tìm anh đâu. Không nghĩ tới…. người đến gõ cửa lại là phụ tá của Diệp Đình, còn có sáu vị nhà thiết kế….
Giang Quân vô cùng khách sáo phối hợp với bọn họ đo thân cao, ba vòng….
Anh làm ăn rất có tiền, nhưng mà cho tới bây giờ anh cũng chưa từng mua quần áo cao cấp nào cả. Bình thường đa số anh đều mặc đồng phục cảnh sát. Lúc khác thì mặc quần áo u tối.
Không nghĩ tới Lăng Vi ra tay lại bá đạo như vậy…. thật là dọa anh giật mình.
*
Trực thăng ngừng ở một khối đất bằng phẳng gần thác nước, Lăng Vi cùng Diệp Đình tay cầm tay, dưới sự hướng dẫn của tiểu tổ Ám Ảnh, đi tới đáy thác nước đó.
Lăng Vi phát hiện, lượng nước dưới đáy thác này vô cùng dư thừa… không giống như đầu mùa xuân.