“Đúng thế, đó là tác phẩm của tôi.” Lăng Vi cười đáp.
“Tôi có thể xem không?” Hà tiên sinh thấy cô gật đầu, cầm chuột lật trang truyện, kinh ngạc nói: “Tranh vẽ thật đẹp, nhân vật rất hấp dẫn. Khó trách Diệp tiên sinh muốn khai phá trò chơi từ nó… đúng là…”
“Khụ khụ – -” Diệp Đình ho khan hai tiếng.
Hà tiên sinh giật mình biết mình nhiều lời… Diệp tiên sinh không muốn để cho phu nhân biết cậu ấy đầu tư.
Ông vội vàng cười nói: “Không tệ! Không tệ! Diệp phu nhân thật sự là đất thiêng nảy sinh hiền tài, tài hoa hơn người mà! Công ty chúng tôi đang muốn chọn một bộ truyện tranh đổi thành trò chơi, hy vọng sau này chúng ta có cơ hội hợp tác.”
Không chờ Lăng Vi nói chuyện, Diệp Đình đã nói: “Ông chủ Hà, có vừa lòng với tác phẩm của vợ tôi không?” Rõ ràng lời này được nói ra lại khiến ông chủ Hà nghe ra được sự kiêu ngạo và tự tin.
Ông chủ Hà vội vàng cười: “Diệp tiên sinh, anh nói gì thế, tác phẩm của phu nhân rất tuyệt, có thể nhìn trúng Hoa Nhã chúng tôi thì đó mới là chúng tôi cầu còn không được.”
Diệp Đình vừa lòng gật đầu.
Lăng Vi rất muốn cười… nhìn bộ dạng quần lâm thiên hạ này của Diệp Đình, ai dám nói không được chứ?
Dù trong lòng nghĩ thôi nhưng cũng không thể nói ra ngoài chứ?
Trò chơi của Hoa Nhã nhà người ta phần lớn đều cải biên tác phẩm nổi tiếng trên mạng hoặc truyện tranh, cô là con tôm nhỏ không có danh tiếng, nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.
Ông chủ Hà cười haha, Diệp Đình đạt được mục đích của mình, đột nhiên trong đầu ông chủ Hà xoay chuyển.. trong đầu… nảy ra chủ ý.
Ông ta nhìn Lăng Vi: “Con người của tôi ấy, thích nhất là đánh bi-a. Tôi có nhiều mối hợp tác cũng qua đánh bi-a mới thành, không bằng lão già tôi chơi với phu nhân một ván, nếu phu nhân có thể thắng tôi một ván, chúng ta xem như hợp tác thành công, được không?”
Suýt chút nữa Lăng Vi phu ngụm máu.
Chơi kiểu gì vậy?
Không nhìn kĩ thuật vẽ của cô, không nhìn tình tiết truyện của cô, ngược lại muốn xem kĩ thuật đánh bi-a của cô, nói cái gì vậy?
Lăng Vi nhìn ông chủ Hà, không thể tin nổi.
Giống như đang hỏi: “Ông thật sự không phải đang đùa tôi đấy chứ?”
Ông chủ Hà trịnh trọng gật đầu: “Phu nhân vẽ tranh tôi đã xem qua, cực kì thích hợp phong cách của công ty chúng tôi, chẳng qua ông già tôi có ham mê khác, nếu không đánh bi-a thắng tôi, tôi sẽ không vui.”
Lăng Vi muốn ngất rồi.
Ngược lại Diệp Đình rất vui, nhanh chóng để trợ lý Jayson chuẩn bị bóng.
“Phu nhân, mời cô trước…” Hà tiên sinh ra thủ thế mới Lăng Vi.
Trong lòng Lăng Vi quả thật muốn rít gào, giống như có hàng triệu con heo trừng đang lăn lộn trong bẫy.
Bởi vì căn bản cô không biết chơi bi-a, làm sao mà qua đây?
“Đừng sợ, lão Hà mờ mắt, nhất định em có thể thắng ông ấy. Ông xã coi trọng em.” Diệp Đình đưa gậy cho cô, chỉ chỉ quả bóng trắng.
Lăng Vi quẫn bách đi tới bàn bi-a.
Đối diện với quả bóng trắng, cô đánh một gậy.
Lão Hà cười haha khen: “Hậu sinh khả úy.”
Kết quả vừa nói xong… mới phát hiện… bóng chẳng vào lỗ nào.
Không chỉ không vào mà còn lăn lông lốc dưới đất.
“Ối… ngựa mất móng. Phu nhân quả nhiên là thiên phú dị bẩm…”
Trái tim lão Hà tan vỡ…Jayson dựng ngón tay cái, là ông chủ ngài trâu bò, ông nói lời này có lỗi với lương tâm không?
Trong lòng Lăng Vi gào thét,… cô đâu phải là ngựa mất móng, cô là con ngựa từ đầu đã chẳng có chân có được không? Lăng Vi không nhịn được mỉm cười, tâm tình ủ đột cũng vui vẻ hơn.
Diệp Đình thấy cô mỉm cười liền đi tới cạnh cô xoa tóc cô.