Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, lại nghe Lăng Vi nói: “Tới Long Đằng, tuyệt đối sẽ tốt hơn nơi làm việc hiện tại của mọi người nhiều. Các vị tới Long Đằng làm mấy năm, đến về hưu, nửa đời sau con nuôi mọi người.”
Vị kỹ sư sữa chữa kia nhìn cô: “Tiểu Vi nha, chú Vệ đi cùng con, con có thể cho chú đãi ngộ gì nha?”
Lăng Vi lập tức nói: “Chú Vệ là chuyên gia sửa chữa, con còn nhớ ngoại hiệu của chú trước kia ở Long Đằng đâu — “Định hải thần châm”, là ngoại hiệu cha con tặng cho chú, cha còn đích thân khen tặng chú. Có chú ở, tuyệt đối có thể đảm bào chất lượng sửa chữa của Long Đằng chúng ta! chú tới, chính là kỹ sư trưởng của đoàn sửa chữa chúng con.”
Lão Vệ lộ vẻ xúc động gật đầu: “Được, chú trở về suy nghĩ.”
Lão Vệ vừa mở miệng, những thợ sửa chữa khác sống không quá được như ý cũng theo sau hỏi Lăng Vi, lúc này Lý Bằng Phi đứng lên: “Các vị tiền bối còn nhớ em không? em là kỹ sư sửa chữa và bảo hành xe hơi của anh Phong và chị Nhược năm đó, em là Lý Bằng Phi.”
“A — tiểu Bằng Phi cũng đã thành thục như vậy?” Các vị đang ngồi đều biết đến ông, bởi vì, năm đó Lý Bằng Phi từng là đối tượng cảnh sát hoài nghi. Đoàn người nghị luận ông nhiều vô cùng.
Lý Bằng Phi cười: “Năm đó… anh Phong và chị Nhược còn trên đời, em mới chừng hai mươi, bây giờ cũng đã hơn ba mươi rồi…. không còn là tiểu Bằng Phi nữa, mà là lão Bằng Phi.”
“Ha ha —” Có người cười lên.
Lý Bằng Phi nói: “Năm đó, sau khi Long Đằng sụp đổ, em yên lặng hai năm, sau đó em đi Lan Mị, em từ một nhân viên sữa chửa nhỏ, vẫn luôn đi đến chức vị tổng giám đốc trụ sở sửa chữa chính. em biết nơi này của tiểu Vi thiếu nhân viên, đã lập tức từ chức, em nguyện ý cùng tiểu Vi thành lập một Long Đằng mới, em cũng nguyện ý từ một nhân viên sữa chữa nho nhỏ làm lại. Nhưng mà tiểu Vi không đồng ý, cố ý đưa cho em chức vị tổng giám đốc trụ sở sửa chữa chính, con đã ký hiệp ước với tiểu Vi, tiền lương cao hơn Lan Mị 17%. Còn cao hơn em dự tính nhiều, trừ tiền lương ban đầu cao, em còn có thể giữ cổ phiếu, chỉ cần trong tay em có cổ phần, sẽ không sợ tương lai thất nghiệp không có cơm ăn, bởi vì, chỉ cần Long Đằng vẫn còn ở, con vẫn còn tiền xài.”
Những lời này của Lý Bằng Phi, hoàn toàn bỏ đi băn khoăn trong lòng nhiều người, nhất là nhân viên kỳ cựu bên sửa chữa.
Cái ngành này của họ thật buồn bực, những nhà máy sửa chữa nhỏ căn bản là không có tiền về hưu, xảy ra chút không may nào còn bị phạt tiền lương.
Tiền lương Lý Bằng Phi cao, ngược lại bọn họ…. cũng không phải đặc biệt để ý, chủ yếu nhất là có thể cầm cổ…. cổ phần của Long Đằng, tương lai phải gấp mười, gấp trăm lần, dù là bây giờ chỉ nắm được hạt mè nho nhỏ, tương lai cũng có thể trở thành một quả lớn.
Có không ít nhân viên sữa chữa đều gât đầu, trái tim đã “sống lại“.
Lý Bằng Phi mời Lăng Vi một ly, Lăng Vi đi tới cụng ly với ông, Trong ly Lăng vi là trà, đoàn người biết cô mang thai, cũng không để ý chuyện này.
Lúc này, đột nhiên Lý Hoa Bân cười lên, anh hỏi Hoa Thiếu Kiền: “Hoa tổng, anh đã ngồi vào vị trí phó tổng ở khu đông Hoa Hạ của Lan Mị, anh trẻ tuổi như vậy, chức vị sẽ còn tăng cao, anh cũng chịu rời khỏi Lan Mị tới Long Đằng sao?”
Hoa Thiếu Kiền nói: “Tiền đồ của Long Đằng bừng sáng nha, tôi đã cân nhắc suy nghĩ kỹ, làm giám đốc thiết kế của Long Đằng, đãi ngộ còn tốt hơn làm phó tổng ở Lan Mị, tại sao tôi không đến?”
Anh nói xong, lại thêm một câu: “Huống chi, tiểu Vi là chị dâu tôi, tôi không giúp chị thì giúp ai?”
“Ha ha….” Đoàn cười cùng bật cười…. có không ít người biết quan hệ của anh cùng Lăng Vi và Diệp Đình, anh thẳng thắng nói ra không kiêng kỵ như vậy, càng làm cho người ta cảm thấy hào phóng, nếu không, nhất định sẽ có người khinh thường.
Đột nhiên Lăng vi muốn cười, đại cổ đông của Lan Mị là Diệp Đình, Diệp Đình là anh của cậu đâu….. ha ha ha, Lăng Vi cười không phúc hậu, cô đào góc tường của Lan Mị như vậy, về nhà, chồng có nỡ đánh cái mông của cô không?
Lăng Vi mời Hoa Thiếu Kiền một ly.
Cho đến lúc này, bầu không khí mới náo nhiệt.
Lần tụ hội này, Lăng vi thu hoạch không nhỏ, cô dự đoán, đại khái đã có mười mấy vị động lòng.
Nhưng mà, để cho Lăng Vi bất ngờ là, sau khi kết thúc tụ hội, thật là nhiều tiền bối cũng không đi gấp. Bọn họ vẫn luôn vây quanh cô trò chuyện, trò chuyện những việc không quan trọng xong, lại hỏi phát triển của Long Đằng, cổ phần, tiền lương nha…..
Lăng Vi cực kỳ kinh ngạc, không nghĩ tới lại có hơn ba mươi vị tiền bối muốn tới!