Giang Quân cầm bình rượu đưa cho cô, đặc biệt xúc động nói: “Tiểu Vi à, có lúc anh cảm thấy cuộc sống này rất kỳ diệu. Trái đất rộng lớn như vây, mà chúng ta có thể vô tình gặp được nhau.”
Anh ngẩng cô uống hết một ly, nhìn lên ánh trăng nhìn mãi nhìn mãi, say lúc nào không hay.
Lăng Vi đợi một hồi không thấy anh nói câu nào, ngẩng đầu lên đã thấy anh dựa lưng vào ghế ngủ mất rồi.
Cô cũng không biết nhà anh ở đâu, cô mơ hồ nhớ tới hình như là Trương béo biết.
Cô lấy điện thoại trên bàn nhắn tin cho Trương béo. Cô cũng uống không ít, uống đến hoa mắt chóng mặt, không dễ dàng gì mới bấm được số của Trương béo, gửi địa chỉ của quán nướng cho Trương béo.
Gủi xong tin nhắn xong, cô vẫy tay gọi phục vụ tính tiền. Bây giờ cả người cô đều rất mệt.
Tính tiền xong, Lăng Vi ngồi đợi Trương ú tới. Cô tính ngồi taxi. Đợi Trương béo đến đón Giang Quân, thuận đường về luôn.
“Vương tổng, anh nói xem lần này có thể sắp xếp cho em một vai được không?”
Trong một phòng cách âm của Vân Hào, một người phụ nữ khoác tay một người đàn ông đi ra, vừa nói vừa gọi Tang Du: “Mau đến giúp cô gái này!”
Tang Du có chút không nhẫn nạo, người phụ nữ đó kéo cô lại nói: “Em không muốn trả hết nợ sao? Laroe đã khai trừ em rồi, em còn ở đó mà kiêu ngạo.”
Tang Tử Thần là chị cô, là một diễn viên không có tên tuổi, vì muốn quay bộ phim lần này, nên kéo cô đến đây cùng tiếp rượu các nhà đầu tư. Chị cô mặc một cái váy mà đỏ rất ngắn, môi màu đỏ cam, ánh mắt mê hoặc nhìn người đàn ông đó, răng cắn môi, ra vẻ hết sức quyến rủ
Người đàn ông đó nhìn cô ta một hồi rồi nói: “Anh vẫn phải suy nghĩ thêm chút nữa.”
Tang Tử Thần vội vàng ghé tại người đàn ông nói: “Vậy để em gái của em phục vụ cho anh.” nói rồi, chớp chớp mắt với hắn ta.
Tên mập này cuối cùng cũng cười lớn: “Phải xem coi hàng như thế nào, mới có thể bàn tới giá cả được.”
Tang Tử Thần lập tức đẩy Tang Du vào lòng tên mập họ Vương đó. Mặt Tang Du tái mét, đột nhiên thấy Lăng Vi bước ra từ quán nướng.
Cô chắc không nhìn lầm chứ, thật sự là Lăng Vi.
Mắt Tang Du rực lửa: “Lăng Vi, là cô hại tôi ra nông nỗi này.”
Cô ta giúp Hứa Tử Huân đẩy bảng quảng cáo hạo Lăng Vi. Bị Laroe khai trừ. Cô đi tìm Hưa Tử Huân giúp thì anh ta từ chối gặp. Khiến cho cô ta bây giờ không thể không làm trợ thủ cho chị cô ta, đến đây tiếp rượu cho mấy gã háo sắc này.
Tang Du không tiếp rượu nữa, ánh mắt rực lửa! Cô ta chạy tới túm lấy cổ áo của Lăng Vi.
Hai nút áo sơ mi của Lăng Vi bị bung ra.
Tên mập đó thấy Lăng Vi, mắt đột nhiên sáng lên
“Woa, cô quen cô gái này sao? “ Hắn nhanh chóng bước tới, cuối đầu đánh giá Lăng Vi tỉ mỉ: “Cô gái này chính là đệ nhất mỹ nhân!”