Lăng Vi cảm thấy mồ hôi, lông của mình dựng đứng lên!
Tình hình lúc đó, cô không nhớ rõ lắm… Chỉ nhớ là Lôi Đình thả Paul – Louis.
Lôi Đình giải thích: Paul và Hoắc Ân có thể hãm chân nhau… Sức mạnh ba chân mới là vững chắc nhất… Bởi vì cô ta cho là lúc đó thế lực Diệp Đình chưa hoàn mỹ.
Sau đó cũng chứng minh khi Diệp Đình đả kích Paul, suýt chút nữa phá sản.
Lần đó, bọn họ đều tha thứ cho Lôi Đình.
Nhưng mà… lần này thì sao… Lại là Lôi Đình đưa Diệp Khanh đến tay Lôi Thiếu Dục.
Cô ta sắp xếp màn kịch kia, cho Diệp Khanh đứng trước cửa trung tâm thương mại… Rút lui tất cả thành viên tổ ám dạ!
Lúc ấy, cô ta tự mình hành động, không báo cáo Diệp Đình!
Tình trạng bản thân Diệp Khanh không ổn định, bà đứng đó khóc một mình, Lôi Thiếu Dục không thể nào mặc kệ! Khi ấy, nhiều kẻ địch ẩn núp chung quanh như vậy! Cho dù chậm một giây, Diệp Khanh cũng có thể rơi vào trong tay kẻ địch!
Suy tính vô cùng tỉ mỉ nha ——
Lăng Vi bị dọa sợ run rẩy, cô đối với Lôi Đình, thật sự coi cô ta như chị em ruột… Cô muôn phần không muốn nghi ngờ Lôi Đình, nhưng… cô gái này làm việc, luôn là như vậy…
Lăng Vi ngước mắt nhìn Diệp Đình. Trong mắt anh tựa như nổi lên một ngọn lửa.
Nhưng sau đó liền biến mất.
Lăng Vi biết, trong lòng Diệp Đình có mười ngàn lý do giải thích hành động kỳ lạ của Lôi Đình, anh cũng tuyệt đối sẽ không nghi ngờ Lôi Đình làm ra chuyện có lỗi với anh!
Bầu không khí trong xe ngột ngạt làm người ta nghẹt thở.
Diệp Đình nói: “Tiểu Đình có hiềm nghi, nhưng cô ấy cũng không có động cơ, cũng không có lý do làm vậy. Em nghĩ đi, nếu cô ấy muốn giết anh, muốn giết em, muốn giết mẹ anh, vậy thì dễ như trở bàn tay! Cô ấy cần gì phải lượn một vòng lớn như vậy? Còn cố ý cho mẹ anh chạy, làm người khác nghi ngờ cô ấy? Cô ấy trực tiếp bắt, giết bà ấy ở trung tâm thương mại Tinh Vân không phải tốt hơn sao?”
Lăng Vi gật đầu: “Anh nói đúng… Lôi Đình không có tâm cơ gì, làm việc thiếu cân nhắc, nếu nói cô ấy xấu… Em có mười ngàn lý do không tin.”
Lăng Vi nói sang chuyện khác: “Tổ ám dạ điều tra được vị trí của họ chưa? Bây giờ em rất lo cho bọn họ…”
Tên bắt cóc vừa gửi video tới, mặt bốn người họ đầy máu… cũng không biết bọn họ bị thương có nặng hay không, với sự hung tàn của tên bắt cóc, không thể nào quan tâm sống chết của bọn họ!
Lăng Vi thật đau lòng! Bệnh tình của Tiểu Tony và Lăng Tiêu vừa chuyển biến tốt, bây giờ lại không biết bị kích thích thành thế nào… Bốn người họ đều bị thương… Tình hình tổ ám dạ vừa rồi, cô cũng nhìn thấy… cả người đều là mảnh vỡ thủy tinh… Lăng Vi chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy toàn thân đau đớn.
Giống như những mảnh vỡ kia đâm vào trên người cô.
Diệp Đình ôm bả vai cô, an ủi cô: “Những tên bắt cóc này bắt cóc bốn người họ, mục đích chính là uy hiếp cha chúng ta. Những kẻ ác này muốn cảnh cáo ông ấy lập tức rút tay, đừng đối nghịch với Hắc Dạ Đế Quốc! Tạm thời sinh mạng bọn họ không có nguy hiểm gì.”
“Nhưng mà…” Lăng Vi vội la lên: “Anh nói bọn chúng không phải tên bắt cóc bình thường! Những người này gian trá như ma quỷ, tồi tệ cùng cực. Bây giờ em sợ bọn chúng sẽ làm gì bốn người họ…”