Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhìn ý của Lý Đào Nhi, ngay cả địa chỉ nhà và số điện thoại của bọn họ cũng tra được, rốt cuộc lai lịch người này ra sao?
…
Lý Đào khổ muốn chết, hơn năm giờ sáng, cô đã bị anh Thần bắt đi làm khổ sai!
Tức chết! Chẳng phải tối qua thua anh ấy một lần thôi sao! Sao lại nhỏ mọn như thế…
Con người cô, có bực mình khi tỉnh dậy, nếu ngủ không đủ, tâm tình cô sẽ không tốt!
Nhưng, tối qua cô đánh cược với anh Thần, anh Thần nói, người nào thua, sẽ phải làm một việc cho đối phương.
Thật là…
Bởi vì anh Thần muốn viết chương trình xóa, chính là nếu bài đăng xuất hiện những từ ngữ thô tục, chương trình anh thiết kế sẽ kiểm tra, xóa bỏ. Thật ra trang web cũng có chức năng này, nhưng chương trình của anh Thần có tính khoanh vùng, chủ yếu nhằm vào những nhóm bôi đen Mạc Khinh Hàn.
Anh Thần ra lệnh cho cô, tra địa chỉ IP của những nick này, tìm ra địa chỉ của những người này, nắm giữ tư liệu.
Anh Thần muốn đè chết đám người này.
Lý Đào là con gái của Lý Thiên Mặc, kỹ thuật hacker đứng thứ hai toàn thế giới, lại thường xuyên bại bởi Diệp Thần, hừ! Cô không phục lắm, mỗi lần thua thi đấu, tất cả đều vì đi ngủ không đủ!
Lý Đào xử lý xong nick đen, cô xoay xoay lưng, định ngủ một giấc. nhưng Diệp Thần không cho, anh kéo cô đi kiểm tra bình luận bên dưới bài post của Mạc Khinh Hàn, sau đó lộ diện hai tác giả.
…
Lý Đào giận tới mức cắn răng, gõ bàn phím nhắn cho Diệp Thần: “Em là nô lệ của anh à!”
Diệp Thần lạnh lùng nhắn: “Nô lệ, mau làm việc.”
“…” Lý Đào tức muốn chết: “Em bị điên mới làm nô lệ cho anh…”
Anh Duệ Duệ quá đáng giận, cậy lớn bắt nạt bé, mà mỗi lần anh bắt nạt bọn họ xong, còn vô cùng đáng giận nói: “Em trai em gái, chính là để bắt nạt. Các em có thể được anh bắt nạt, là vinh hạnh của các em.”
Vinh hạnh cái đầu anh ấy! Nếu không phải đánh không lại anh, bọn em đã sớm trở mặt với anh!
Lý Đào đăng toàn bộ chứng cứ lên diễn đàn.
Trong diễn đàn, lập tức xuất hiện một nhóm lớn độc giả của “Hắc Dạ”, toàn bộ đều yêu cầu xử lý hai nick này!
Lầu hai: con sâu làm rầu nồi canh! Nếu trang web không xử lý những người này, sao này người như thế sẽ càng lúc càng nhiều!
Lầu ba: đồng ý với lầu trên!
Lầu bốn: ủng hộ nghiêm trị!
Lầu năm: Thanh Phong Mạn Quyển là tác giả đang nổi, tâm tự lại không đặt trên gõ chữ, mà ngày ngày bôi đen người khác, tính đố kỵ quá mạnh: “Hắc Dạ” nổi giận, cô ta bèn bắt chước lại, kết quả sách không nổi, lại chạy đi bôi đen tác giả, nhân phẩm có rất nhiều vấn đề! Sau này tôi sẽ không xem sách của hai người kia nữa!
Lầu sáu: Thanh Phong Mạn Quyển, Tụ Lý Vũ Kiếm, hai người đúng là rác rưởi!
Tin tức lan truyền rất nhanh, cả diễn đàn đang thảo luận chuyện này.
Ngoại trừ độc giả, còn có rất nhiều tác giả chú ý chuyện này.
Một tác giả khá nổi nói: Tác giả “Hắc Dạ” là người mới mà có thể có thành tích như vậy, thật sự là một con ngựa ô. Tôi chưa đọc nên khó có thể bình luận. Nhưng trong giới tác giả viết sách trên mạng bọn tôi, không có lý gì lại đi bôi đen người ta. Thanh Phong Mạn Quyển, hai người đó thật quá đáng!
Bình luận bên dưới là một hàng fan hâm mộ tán thành.
Lúc này, đột nhiên có tác giả đại thần nói: quyển sách của “Hắc Dạ” rất nổi, nhưng người ta cũng phải có đạo lý gì để nổi! Từ lúc bộ truyện được đăng, tôi theo dõi rất sát. Mỗi khi có chương mới, tôi đều xem, viết rất tốt! Thanh Phong Mạn Quyển quá kém, tất cả công kích đều liên quan đến tác giả, không hề liên quan gì đến tình tiết! Không bôi đen được tình tiết của người ta, bèn tóm lược kiểu chê bai!
Tiếp theo, bên dưới bình luận của đại thần, là một loạt độc giả nhắn lại.
Lầu 356: Dung Đại, anh cũng xem ‘Bóng đêm’ sao?
Lầu 357: Dung Đại! Tóm được! Lôi đi lăn giường đi!
Lầu 358: ôi trời ơi! Dung Đại đã xem xong sách mà tôi còn chưa xem! Gần đây biết quyển sách này nổi, bởi vì chưa từng xem loại tiểu thuyết này, sợ buồn nôn, cho nên nhiều lần lướt ngang qua, không nhấn vào, giờ xem ra, nhiều người thích như vậy, hẳn không tệ. Tôi phải xem xem sao!
…
Lầu 362: ‘Bóng đêm’ hay như vậy sao? Tôi sẽ đi xem sao. Nếu tác giả viết không hay, tôi sẽ ném đá không lưu tình đó.
Kết quả, vừa mở ra, liền phát hiện… trong nháy mắt bọn họ bị thu hút vào một thế giới mới.
Có tác giả để lại thông báo trong sách: hôm nay đọc được một quyển sách hay, quyết định gặm sách… Đúng rồi, quyển sách này tên ‘Bóng đêm’, mọi người có thể cùng nhìn xem.
Có độc giả thấy tác giả đề cử, cũng chạy đi đọc sách.
Sau khi đọc mấy chương, rất nhiều người bị tình tiết thu hút, có người ngay cả cơm cũng không ăn.
Còn có độc già, thà nhịn tiểu, cũng không rời máy tính nửa bước.
Lầu 892: Ôi mót quá nha! Cả quá trình không dám đi tiểu a! Tác giả phải phụ trách bàng quang của tôi! Không được… mót quá rồi! Đi tiểu cái đã, rồi lát xem tiếp!
Lầu 899: Tôi là độc giả của Dung Đại, vừa thấy cô ấy đề cử ‘Bóng đêm’, quả thực viết không tệ! Tác giả rất được!
Trải qua cuộc ồn ào như thế, ‘Bóng đêm’ từ hơn 2 vạn fan hâm mộ, trong nháy mắt tăng lên, không tốn nhiều sức lực đã có đột phá hơn 3 vạn.
Lại thêm mấy tác giả đề cử càng nhiều fan hâm mộ đi gặm sách.
Sau khi xem, cảm giác đây đúng là sách thần a! Những fan hâm mộ lại giới thiệu lại cho người khác.
Trong nháy mắt, ‘Bóng đêm’ nổi tiếng vang đội.
Mạc Khinh Hàn nhanh chóng cảm ơn mấy tác giả đã ủng hộ cô.
Nick Vua ném gạch đăng lên.
Lầu 936: Vua ném gạch tôi đã quay lại rồi đây! Trải qua giám định, tình tiết quyển sách ‘Bóng đêm’ được thiết kế vô cùng ảo diệu! Tính cách nhân vật tươi sáng, âm mưu trong sách trùng trùng, nhưng đọc không thấy mệt! Có thể thấy được công lực của tác giả! Tác giả am hiểu khắc họa nhân vật, nhân vật dưới ngòi bút của cô ấy rất sống động, chân thành tha thiết, thân tình ấm áp, tình yêu rung động đến tận tâm can! Thật khiến người ta muốn ngừng mà không được!
Đối với bình luận này, Mạc Khinh Hàn cảm thấy vui mừng.
Cô không nhàn rỗi, vừa gõ chữ, vừa chú ý động tĩnh trên diễn đàn, chỉ không tham gia.
Hôm nay, cảm xúc của Mạc Khinh Hàn hơi kích động, nhưng đang ngồi cáp treo.
Giờ đã là mười rưỡi, cuộc giải phẫu của cha cô chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu. Cô làm xong những việc này, vội vàng chạy đến bệnh viện.
Vừa chạy, vừa tính toán chi phí, dựa theo tình hình này mà phát triển, dinh dưỡng tháng sau của cha cô, phí phục hồi chắc cũng đủ.
“Phù —–“ Cảm giác như lên chiến trường, từng giây từng phút đều như đi qua đi lại trên con đường sinh tử.