Mục lục
Yêu Sâu Nặng Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa. 

Lăng Vi vui vẻ “Xì” ra tiếng, cô bị cái ý nghĩ này của mình, chọc cho… cười phun ra.

Mông gì chứ… phân gì chứ… có tốt không? Nó có ảnh hưởng đến hình tượng không?

Ngàn vạn lần không thể để cho Diệp Đình biết được… khụ!

Cô đang vui vẻ uy nghĩ, Diệp Đình chợt nghiêng đầu ang, nhìn về phía cô

Em cười gì vậy? Lại có ý tưởng xấu gì hả?”

“Không có!” Lăng Vi cây ngay không sợ chết đứng nói!

Diệp Đình cong khóe môi, mỉm cười với cô, mang hàm ý là: “Chỉ bằng em… có thể lừa gạt được anh sao?”

Lăng Vi giả mù sa mưa hóm hỉnh hỏi anh: “Vậy con tiểu hồ ly tinh nào gọi điện thoại cho anh? Anh nuôi tiểu tam từ lúc nào? Nó làm gì khiến anh vui vẻ đến vậy?”

Diệp Đình còn chưa lên tiếng, đã thấy tiểu tam Bạo Phong nhìn về phía cô…

“Ha ha ha ——” Sao hình ảnh này… lại nóng mắt đến vậy! Diệp Đình bao… tiểu tam Bạo phong…

“Fuck! Tôi vừa mới nhìn thấy gian… tình?” Lôi Tuấn chạy tới, anh ta nhìn về phía tiểu Khải, rồi lại nhìn về phía Diệp Đình

Ha ha ha ha ha ha ha —— hai người chung một chỗ với nhau từ lúc nào?” Lôi Tuấn cười lăn ra đến nỗi đặt mông ngồi dưới đất.

“Vút ——” Diệp Đình tiện tay ném cái xẻng trong tay về phía Lôi Tuấn, Lôi Tuấn bị dọa sợ hét thảm “Ngao”, anh ta lăn một vòng ngay tại chỗ… tránh khỏi thảm cảnh nguy hiểm——

Lôi Tuấn bò dậy, vỗ vỗ trái tim bị kinh sợ

Ôi trời ơi… anh Đình, anh chơi đòn hiểm?”

Diệp Đình liếc nhìn anh ta nói: “Tôi thử thân thủ của cậu, xem cậu có phản ứng kịp hay không!”

ĐM… Lôi Tuấn hừ bằng giọng mũi, anh ta trốn vào góc tường nguyền rủa anh!

Lăng Vi đứng lên, đi tới ôm lấy eo của Diệp Đình

Chồng ơi, vừa rồi ai gọi điện thoại cho anh vậy? Nhìn anh vui vẻ thế này, là có tin tức tốt gì à?”

Bây giờ bụng của cô không nhỏ… cô… vốn muốn vòng tay ôm lấy cổ anh… Kết quả, bị bụng ngăn trở, cô không làm được…

Cô muốn vòng tay ôm lấy eo của anh, lại phát hiện… hai tay ôm không tới… Cuối cùng, cô chỉ có thể nghiêng người, ôm eo anh bằng một tay…

Cô ngướt mắt lên nhìn anh, Diệp Đình đứng ở dưới ánh mặt trời, đúng là đẹp trai không có thiên lý, ánh nắng chiếu vào trên khuôn mặt của anh, thật là… quyến rũ chết người…

Ánh mắt si mê chuyên chú của cô, làm Diệp Đình vô cùng hưởng thụ.

Diệp Đình đưa tay vuốt ve mặt cô, thấp giọng nói: “Cuối tháng này, dòng xe mới của Lan Mị sẽ được đưa ra thị trường, chương trình tiếp thị quảng bá do chúng ta làm có hiệu quả rất tốt. Anh đã sắp xếp thời gian đưa dòng xe mới ra ngoài thị trường là vào đợt nghỉ lễ dài hạn, anh tin tưởng, dòng xe mới này có thể phá vỡ kỷ lục tiêu thụ.”

Lăng Vi nhìn thấy dáng vẻ tự tin của anh, nụ cười như lóe kim quang, trong khoảng khắc, cô chợt cảm giác có rất nhiều tiền giấy từ trên trời rơi xuống, ha ha ha —— xấu hổ quá… nhưng ai bảo bây giờ cô đang thiếu tiền…

Đôi mắt của Lăng Vi sáng lên, cô toét miệng cười vui vẻ, cô trở thành người tham tiền như thế này từ lúc nào?

Diệp Đình nhìn dáng vẻ mê tiền của cô, anh bật cười, nhéo lên chóp mũi của cô nói: “Con mèo hoa nhỏ…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK