Sắc mặt Đình ca đen thui, lập tức như muốn giết người. Lôi Tuấn không nói hai lời xoay người bỏ chạy.
Đột nhiên Diệp Đình nắm cổ tay Lăng Vi ấn cô ngồi lên đùi mình. Gương mặt anh chôn vào cổ cô, cố gắng bình phục xao động bị cô vén lên.
Nhưng mà mùi hương trên người cô càng khiến anh khó nhịn.
Tuy Lăng Vi không có kinh nghiệm nhưng lúc này biết đùa phải lửa, khẩn trương chỉ chỉ ánh đèn thủy tinh: “Anh xem, cái đèn này thật là đẹp.”
Diệp Đình nhẫn nhịn, vốn có thể nhịn nhưng nhìn bộ dạng đáng đánh của cô, thật muốn dạy dỗ cô một trận. Cúi người ra sức hôn lấy, một tay kia ra sức di chuyển trên người cô. Cô ra sức vùng vẫy, sợ người làm bếp nghe thấy chỉ có thể nhịn, không dám kêu ra tiếng. Diệp Đình hung hăng hôn một trận mới buông cô ra, đen mặt xoay người lên lầu.
Tắm rửa xong, cơm nước xong, Diệp Đình làm như chưa có chuyện gì xảy ra như thường lệ đưa cô đến Laroe.
Lăng Vi cẩn thận đánh giá anh.
Anh cúi đầu nhìn laptop, video hội nghị, anh đáng tức giận, lúc thì mắng heo lúc thì ngu ngốc.
Như biết cô lén nhìn mình, đột nhiên Diệp Đình trừng cô.
Lăng Vi theo bản năng nhếch môi cười: “Lúc anh làm việc thật đẹp trai.”
Diệp Đình sửng sốt một chút, tâm tình tốt lên, anh không nghe thấy anh mắng người nữa.
Anh mở hội nghị xong, khép laptop lại nhìn cô nói: “Buổi tối tan tầm sớm một chút, không cần gặp gỡ người có rắp tâm bất lương.”
“…”
Người rắp tâm bất lương.
Nháy mắt Lăng Vi nghĩ tới Hoa Thiếu Kiền…
Đến dưới tòa nhà Laroe, Lăng Vi chuẩn bị xuống xe.
Cửa xe vừa mở ra đột nhiên có một phóng viên lao tới: “Xin hỏi là Diệp tiên sinh của Đỉnh phong quốc tế sao? Xin hỏi người đàn ông thân mật này là anh sao?”
Có một người đưa tờ báo vào trong xe, ảnh chụp chính là đêm qua hai người bọn họ ở trong phòng sách của Laroe thân mật với nhau, tay anh còn đang đặt trên ngực cô.
Lại có phóng viên hỏi: “Xin hỏi cô gái trong hình là cô sao?” Người phóng viên kia nhìn chằm chằm Lăng Vi.
Lăng Vi theo bản năng dựa vào bên cạnh Diệp Đình.
Phóng viên bên ngoài như phát điên chen cửa, nháy mắt vây kín chiếc xe không một kẽ hở: “Tiểu thư Vi Vi… trong clip này, cô và tổng giám đốc Hoa Thiếu Kiền từng ở cạnh nhau, cô đang hẹn hò với ngài ấy sao?”
“Xin hỏi tiểu thư Vi Vi, cô đang bắt cá hai tay sao?”
“Xin hỏi Diệp tiên sinh, có người nói ngài và tiểu thư Vi Vi tham gia yến hội dành cho nhân sĩ đã kết hôn do Laroe tổ chức, xin hỏi hai người kết hôn rồi sao?”
“Diệp tiên sinh,…. Có người điều tra được ngài và tiểu thư Vi Vi đã kết hôn, chuyện này là thật sao?”
“Xin hỏi tiểu thư Vi Vi, cô dùng thân phận Diệp phu nhân hẹn hò với tổng giám đốc Hoa Thiếu Kiền, lý do gì khiến cho cô có thể tự tin khiến hai người đàn ông xoay quanh cô vậy?”
Câu hỏi của đám phóng viên càng nói càng hạ lưu, hơn ba mươi người hắt nước bẩn càng ngày càng khó nghe.
Mặt mũi Lăng Vi trắng bệch, Diệp Đình nheo mắt, sau đó hơn hai mươi người mặc áo đen vây quanh.
“Tránh ra – – tránh ra!!”
Người áo đen ngăn trở phóng viên, chiếc xe của Diệp Đình từ từ lái đi. Lúc này trợ lý Jayson gửi tới một đoạn clip.
Diệp Đình bật laptop, bên trong có hình ảnh hôm qua hai người thân thiết với nhau ở phòng sách.
Lăng Vi cau mày: “Clip hôm qua đã lộ ra ngoài rồi…” tin tức công bố 10ph trước, động tác của đám phóng viên này thật nhanh, tin tức vừa lộ ra bọn họ đã đổ bộ tới, thật lợi hại.
Diệp Đình ừ một tiếng, sắc mặt không dễ coi cho lắm.
Xe chạy tới cửa sau của Laroe.