Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Ha ha ha — có triển vọng! Tôi xem nhất định là có phim hay xem!” Tiểu Lưu và tiểu Lý kích động.
Tiểu Lý hâm mộ nói: “Dáng vẻ của cô gái kia rất xinh đẹp, nếu đổi lại là mình, mình cũng sẽ thích…”
Đột nhiên tiểu Lưu nói: “Suỵt….. nhỏ giọng một chút! Đừng để cho đồng sư tỷ của chúng ta nghe… sư tỷ của chúng ta cũng xinh đẹp, lại anh dũng hiên ngang, đáng tiếc anh quân không thích cũng không còn cách nào.”
“Khụ khụ —” Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng mắng của một người phụ nữ: “Giờ làm việc, nói năng ồn áo cái gì? Mau làm việc đi!”
Đồng Dao sắp tức chết rồi! Cô muốn phát biểu!
Cô đã theo đuổi Giang Quân nhiều năm như vậy… giả vờ nhu nhược, giả vờ hiền thê lương mẫu. Ngày ngày mua thức ăn sáng, mua thức ăn trưa cho anh, ngày ngày ân cần hỏi han, theo đuổi anh từ trời nem đến biển bắc, lại chỉ đổi được một bộ lòng lang dạ sói! Mặc dù…. đúng là do cô tự tìm….
Giang Quân người ta đã từ chối cô vô số lần, từ chối rất rõ ràng.
Nhưng mà, làm sao cô có thể cam tâm!
Cô có điểm nào thua kém người khác nha!
Đồng Dao nghiến răng nghiến lợi, cô muốn nhìn thử xem, rốt cuộc Ninh Hạ này đã sử dụng thủ đoạn hồ ly tinh gì, mà lại đoạt Giang Quân từ trong tay cô!
Đồng Dao lửa giận khắp người lái xe rời khỏi cục cảnh sát.
Cô đứng bên ngoài phòng quay phim, thấy bên trong có một cô gái, mặc một bộ đồ da bó sát người màu đen, khóe mắt hơi nhếch lên, trang điểm rất bá đạo, rất ngỗ ngược, làm cho ánh mắt cô gái này lập tức bộc phát ra vẻ cao ngạo nhìn tất cả mọi thứ bằng nửa con mắt.
Cô gái kia hơi mở mắt, cao ngạo cười, cái ghế sau lưng giống như xe cô ngồi vậy, cô duỗi đôi chân dài, giống như đang ở trong sân đua xe để so tài!
Diệp Đình, Lăng Vi, Kiệt Sâm cùng Giang Quan vô cùng ngạc nhiên nhìn Ninh Hạ…
Cô gái này, sau khi trang điểm xong, giống như bị ai đó nhập vậy!
Đột nhiên biến thành một người khác, ngay cả đạo diễn cũng hô to: “Tốt tốt tốt! Vô cùng tốt! Sau đó —”
Đồng Dao ở bên ngoài tức giận đến muốn phát điên, cô đi tới cánh cửa gõ: “Cốc cốc cốc! Tôi là đội phó đội hình trinh của Giang thành, có người tố cáo, nói chỗ của các người tụ tập gây chuyện!”
Giang quân lạnh mắt, trợn mắt nhìn cô. Không phải anh không biết vì sao Đồng Dao lại tới nơi này!
Hiện trường quay phim nháy mắt bị cắt đứt. Nhinh Hạ vừa mới tìm được loại cảm giác đó, đột nhiên lại biến mất….
Đạo diễn chỉ có thể chửi má nó.
Lăng Vi hỏi Đồng Dao: “Như cô thấy, chúng tôi có tụ tập gây chuyện sao?”
Đồng Dao cười lạnh, quan sát cô từ trên xuống dưới. Lăng Vi không chút sợ hãi cô quan sát, chỉ lạnh giọng nói: “Có lệnh khám xét không? Không có lệnh khám xét, ai cho phép cô tiến vào?”
Bầu không khí ngột ngạt làm cho người ta nghẹt thở! Kiệt Sâm lập tức làm một động tác tay “mời” với Đồng Dao, ý bảo cô rời đi.
Đột nhiên Đồng Dao hừ lạnh nói: “Không phải là quay quảng cáo sao? Có gì đặc biệt hơn người? Chỉ là loại nhân vật rách nát này, tôi còn diễn sống động hơn cô ta nhiều.”
Cô là cảnh sát bắt tội phạm nhiều không kể hết. Không phải là muốn ánh mắt “cao ngạo” đó sao? Nếu như đổi lại là cô quay phim, tuyệt đối sẽ mạnh hơn cái cô Ninh Hạ gì đó gấp mười ngàn lần!