Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vương Dần cúi đầu xuống, ông ấy lấy tay che mặt, ông ấy buồn như đưa đám… mặc dù ông ấy và Bạch Bình yêu nhau, kết hôn… nhưng ông ấy không biết gì về bà… ngoài tính cách của bà ấy ra, ông không biết gì về thân phận và những gì bà ấy đã từng trải qua.
Ông ấy chỉ biết, bà là người phụ nữ ôn uyển, xinh đẹp… Ông ấy chỉ biết là, lần đầu tiên lúc bà nhìn thấy ông ấy, bà đã bị dáng vẻ mạnh mẽ của ông ấy cuốn hút, đây là lời bà ấy vẫn luôn… vẫn luôn nói, bà ấy có thể từ bỏ tất cả vì ông…
Bây giờ, ông ấy mới hơiz biết, thứ bà ấy từ bỏ “Tất cả” này… Cũng không đơn giản…
Rốt cuộc thân phận của bà ấy là gì? Bà ấy bị đưa trở về nhà mình? Có lẽ, không đơn giản như vậy? Nếu không tại sao “ Hạ Bạch Mai “ phải nói, dùng Bạch Bình để đổi lấy tự do của mình?
Vương Dần nghĩ thông suốt những điều này, ông ấy quyết định phải điều tra chuyện này cho tới cùng!
Ông ấy và Diệp Đình, Lăng Vi tạm biệt rồi rời đi. Hy vọng có thể mau sớm thẩm vấn Hoắc Ân, cái lão gia hỏa này có thể lấy được sợi dây chuyền, chắc chắn ông ta biết được nội tình trong chuyện này!
Hoắc Ân? Vương Dần chợt cả kinh! Ông ấy nhất thời hơi ngồi không yên. Hoắc Ân là người trong cuộc! Sao ông ta có được sợi dây chuyền này? Bạch Bình và ông ta có quan hệ như thế nào…
Thời gian Hoắc Ân lấy được sợi dây chuyền này… Là hai mươi mấy năm trước? Hay là mấy năm gần đây?
Nếu là… hai mươi mấy năm trước… Vậy sẽ không đơn giản!
Vương Dần cảm thấy da đầu của mình như tê dại! Mấy sợi dây chuyền này đều tượng trưng cho nhiệm vụ cơ mật! Mặc dù, nó có ý nghĩa cực kỳ lớn với bọn họ, nhưng cũng chỉ là tín vật phổ thông để lại cho người nhà mình…
Sao Hoắc Ân lại chú ý tới sợi dây chuyền này? Nếu không phải là người có sợi dây chuyền này, cũng sẽ không có ai chú ý tới sự tồn tại của những sợi dây chuyền này. Bởi vì, những sợi dây chuyền này chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt với người khác cả!
Vương Dần càng nghĩ càng kinh hãi, ôn ấy báo cáo xin lập tức thẩm vấn Hoắc AÂn, có lẽ chân tướng của chuyện này, càng đáng sợ hơn so với tưởng tượng của ông ấy rất nhiều!
Vương Dần trở về nơi ở của mình, ông đứng ngồi không yên. Thượng cấp nhận được báo cáo của ông ấy, lập tức soạn thảo văn kiện, nhưng thẩm vấn Hoắc Ân thật sự là chuyện rất khó khăn. Bởi vì, bây giờ Hoắc Ân đang bị chiến đội quốc tế giam giữ, không có chữ ký của tổng chỉ huy chiến đội quốc tế, bất kỳ ai cũng đều không thể thẩm vấn Hoắc Ân được.
Chuyện Vương Dần có thể làm… bây giờ… chỉ là chờ đợi!
Sau khi tất cả mọi người rời đi, chỉ còn lại Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu. Lý Thiên Mặc đứng ở bên cạnh Lôi Niểu Niểu, anh ta cúi người thì thầm ở bên tai cô ấy: “Em có muốn cải thiện kỹ thuật hack của mình hay không?”
Đôi mắt của Lôi Niểu Niểu sáng qoắc lên, cô ấy dùng sức gật đầu. Cô ấy nhìn thẳng vào mắt anh ta nói: “Muốn! Mau mau mau dạy em đi!”
Lý Thiên Mặc kéo cô ấy đến bên cạnh bàn máy vi tính, anh ta đè lên bả vai cô ấy, để cô ấy ngồi xuống trước.
Anh ta ngồi ở bên cạnh cô, cười nói: “Bây giờ anh sẽ dạy em làm cách nào lẻn vào cơ sở dữ liệu của chiến đội quốc tế.”
“A? Phốc —— Khụ…” Lôi Niểu Niểu bị dọa sợ hết hồn: “Cơ sở dữ liệu của chiến đội quốc tế?! Anh đang nghĩ mình chơi game hả!”
Lý Thiên Mặc giơ một ngón tay lên lắc lắc ở trước mặt cô ấy, kiêu ngạo cười nói: “Vào cơ sở dữ liệu của bọn họ, không giống như chơi game.”
“ĐM… quá mạo hiểm!” Lôi Niểu Niểu biết kỹ thuật hack của anh ta rất giỏi, nhưng mà… đây chính là chiến đội quốc tế? Gan của anh ta lớn quá…
“Anh vào cơ sở dữ liệu của chiến đội quốc tế làm gì?” Lôi Niểu Niểu không hiểu.
Lý Thiên Mặc nói: “Nói không chừng trong cơ sở dữ liệu của chiến đội quốc tế có tài liệu của Bạch Bình và Hạ Bạch Mai.”
“Hả?” Lôi Niểu Niểu mở to hai mắt nhìn anh ta, không tưởng tượng nổi hỏi: “Tại sao? Bọn họ là gián điệp? Không đúng không đúng… bọn họ là đặc công?”
Lý Thiên Mặc không trả lời có phải hay không, anh ta nói: “Vào xem thì biết.”
Lý Thiên Mặc không tiếp tục dài dòng với cô ấy nữa, anh ta gọi điện thoại cho Diệp Đình, Diệp Đình kết nối video với anh ta.
Lý Thiên Mặc đặt điện thoại di động ở trên kệ điện thoại di động, vừa gõ bàn phím, vừa nói: “Anh Đình, nếu em không đoán sai, bây giờ anh đang muốn đột nhập vào cơ sở dữ liệu của chiến đội quốc tế?”
Diệp Đình nói: “Đã bắt đầu chuẩn bị, đang chờ cậu gọi điện thoại đến. Tôi tìm Hạ Bạch Mai, cậu tìm Bạch Bình.”
“Được!” Lý Thiên Mặc cũng biết Diệp Đình là người không ngồi yên chờ đợi được… anh vừa mới xuống tầng, tính toán thời gian, bây giờ mới lên xe… mà đã ngồi không yên rồi…
Lý Thiên Mặc nói với Lôi Niểu Niểu: “Em nhớ xem kỹ nhé, tốc độ của anh sẽ rất nhanh, em phải chú ý nhìn từng bước anh lẻn vào.”
Anh ta gõ vào bàn phím, nói: “Bây giờ phải đột phá được tường lửa của chiến đội quốc tế trước đã, sau đó sẽ tránh thoát khỏi tất cả tần sóng dò xét.”
“Được!” Lôi Niểu Niểu nghiêm túc! Xem ra bắt đầu động vào đao thật kiếm thật rồi!
Nhiệt huyết trong người cô ấy dâng trào, ngay cả hô hấp cũng trở nên nhanh hơn —— giống như sắp ra chiến trường.