Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
An Kỳ Nhi nhìn lá thư… Ngón tay hơi run run.
Cô không do dự nữa, giao thư cho Quân Dương: “Anh Quân Dương, hai lá thư này… Trước để ở chỗ anh. Ai tới tìm anh, thì anh hãy đưa cho người đó.”
An Kỳ Nhi như đang dặn dò hậu sự.
Sau khi làm xong quyết định ày, cô chợt nhẹ nhàng thở phào.
Sống chết do mệnh… Nếu như giờ cô chết đi, Vinh Phỉ sẽ không lún quá sâu, dọn dẹp tâm tình một chút, anh có thể tìm người tốt hơn.
Nếu như giờ cô chết rồi, Trần Bá Tích sẽ không quá bi thương, dù sao cha, con bọn họ… cũng không có tình cảm gì.
Nếu như, chờ đến ngày rộng tháng dài, cô và Vinh Phỉ không thể chia cắt, nếu như, chờ đến cha ocn tình thâm, Trần Bá Tích dần quen với sự tồn tại của một cô con gái…
Nếu như, chờ đến lúc đó, sự đau đớn ấy, nhất định sẽ đau hơn gấp một vạn lần so với nỗi đau mất đi cô bây giờ.
An Kỳ Nhi dứt khoát đứng dậy, ánh mắt của cô vô cùng kiên định!
Cô quyết định — lập tức làm phẫu thuật.
Ý của Chính Hiền là, chuyện lớn như vậy, nên nói cho tứ ca nữa nha!
Quân Dương lại nói: “Tôn trọng An Kỳ Nhi đi, mỗi người không thể quyết định sự sống, nhưng mỗi người đều có quyền quyết định cái chết của mình. Cô ấy có thể lựa chọn sống thật vui vẻ, cô ấy cũng có thể lựa chọn cuộc sống tốt hơn! Chúng ta lấy tình cảm trói buộc cô ấy, thì quá tàn nhẫn.”
Chính Hiền bĩu môi.
Quân Dương đưa tay, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Yên tâm đi, bọn anh sẽ giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhấp.”
Tâm lý Quân Dương nắm chắc, anh biết sớm muộn gì An Kỳ Nhi cũng sẽ tìm anh làm phẫu thuật, cho nên trong khoảng thời gian này, anh luôn chuẩn bị đầy đủ cho cô ấy. Anh mời rất nhiều chuyên gia não khoa tiến hành nghiên cứu tình trạng của An Kỳ Nhi.
Lần phẫu thuật này, anh cũng mờ bác sĩ nổi tiếng và nhân viên y tế chuyên nghiệp.
Ngay cả dụng cụ, thuốc thang, anh cũng chuẩn bị đầy đủ, đồng thời đều dùng cái tốt nhất! An Kỳ Nhi là chị dâu của anh, anh phải giữ chắc cho anh trai!
Thời gian phẫu thuật rất dài… Dài đến nỗi đám Hoa Đào và Chính Hiền sắp không chịu nổi nữa… Có thể thấy, người trong phòng phẫu thuật khó khăn đến chừng nào.
Chờ đợi khoảng ba ngày, cuộc phẫu thuật mới hoàn tất! Khi Vinh Phỉ chạy tới, suýt phá hủy căn cứ!
Anh điên rồi —– điên cuồng đánh Quân Dương một trận!
An Kỳ Nhi phẫu thuật xong, vẫn còn đang hôn mê… Cô đã ngủ ba ngày.. Trên đầu còn quấn dải băng màu trắng, trên dải băng còn thấm màu vàng của thuốc và màu đỏ của máu.
Tóc bị cạo sạch, sắc mặt cực kỳ tiều tụy… môi cô trắng bệch, sắc mặt xanh xao…
Vinh Phỉ trông chừng bên cạnh cô, nhìn dáng vẻ tiều tụy này của cô, trái tim đau quặn từng cơn!
“Mau tỉnh lại cho anh! Nếu em không tỉnh lại, anh sẽ ———“
Vinh Phỉ hít vào một hơi, cả giận: “Em ngủ đi, dù em có bất tỉnh, anh cũng không quan tâm em đâu…”