Ba người bọn họ vẫn luôn chăm sóc cho tiểu Đông Ni cùng Duệ Duệ và Đô Đô. Lần trước Tiểu Đông Ni bị dọa sợ quá độ, bệnh tình vẫn liên tục tái phát, vì vậy Lăng Vi và Diệp Đình quyết định tạm thời không để bé trở về bệnh viện, giữ bé ở nhà trong một thời gian ngắn trước đã, cho bé có nhiều thời gian tiếp xúc với Duệ Duệ và Đô Đô.
Không ngờ rằng, tiểu Đông Ni đối xử với em trai, em gái rất tốt, tính cách cũng hoạt bát hơn trước kia rất nhiều, hơn nữa, còn có thể nhìn thấy sự kiên cường, kiên định trong đôi mắt bé…
Lăng Vi phát hiện ra, năng lực chịu đựng của tiểu Đông Ni tốt hơn so với trước kia rất nhiều.
Vết thương của Kỷ Nhu, Bách Lý Phong, Lăng Tiêu không có gì đáng ngại. Quân Dương đã điều chế thuốc mỡ bôi vết thương ngoài cho bọn họ, những vết thương khó lành, cũng nhanh chóng khép miệng lại.
Hôm nay Bách Lý Phong không cùng tới đây, bà đang cùng hẹn hò với đội trưởng đội cứu hộ kia, một tháng qua, hai người bọn họ ngọt đến ê cả răng.
Kỷ Nhu quay đầu, nói vọng lên với mấy người trên boong thuyền: “Này, ba người các anh có thấy hay không? Sắp xuống nước rồi!”
Lôi Thiếu Dục, Lôi Thiếu Tu, Lôi Thiếu Triệt đang nằm ở ghế phơi nắng, nói chuyện phiếm trên boong thuyền.
Bọn họ nhìn xuống dưới mặt biển, cười vui vẻ. Hai mươi mấy năm trời ba anh em không được gặp nhau, đêm trắng khó ngủ, cả bụng chuyện không nói hết ngay được.
Bọn họ vừa trò chuyện, vừa nhìn vào mặt nước.
Lăng Vi và Diệp Đình xuống nước, Diệp Khanh, Kỷ Nhu đưa Duệ Duệ và Đô Đô cho bọn hắn.
Nhân viên quay phim đã bật máy, anh ta sẽ quay toàn bộ hành trình ở dưới nước lần này.
Nhiếp ảnh gia phụ trách bắt nhịp phối hợp theo, sau đó, Lăng Vi và Diệp Đình sẽ chọn ảnh.
Lăng Vi nổi trong nước, cô từ từ thả tóc vào nước trước, hai bên tóc mai của cô được bện thành một vòng hoa đẹp mắt, phần tóc còn dư lại thả trôi trong nước, nhìn cực kỳ mềm mại.
Diệp Đình tóc cắt ngắn, để phối hợp với dáng vẻ ở trong nước, Lăng Vi thiết kế cho anh một kiểu tóc ngắn… đẹp trai…
Nguyên tắc Diệp Đình là, chỉ cần vợ vui vẻ… trừ việc bắt mình… cởi chuồng… chạy, những cái khác anh đều có thể cân nhắc…
Tiểu Đông Ni cũng cực kỳ thích bơi lội, bé vừa xuống nước, đã tung tăng như chú cá heo tinh nghịch vậy.
Máy quay phim vào vị trí, hai người Lăng Vi và Diệp Đình ôm tiểu Bảo bảo, từ từ lặn xuống nước, sau đó dần chìm xuống.
Hai tiểu Bảo bảo từ từ lặn vào trong nước, Duệ Duệ nghiêng đầu… lắc lắc lư lư người, ọc ọc ọc… thổi ra mấy quả bong bóng.
Đô Đô buộc hai bím nhỏ trên đầu, mở to mắt không ngừng liếc trái liếc phải, nhìn mấy chú cá nhiệt đới bơi qua bên người, ọc ọc ọc, thổi mấy quả bong bóng.
Lăng Vi và Diệp Đình nhìn nhau cười, hai người bơi về phía đối phương bơi, bọn họ hôn nhau ở trong nước, lần lượt thay nhau, rồi lại tách nhau ra khoảng hai mét.
Sau đó, Lăng Vi và Diệp Đình làm một động tác có độ khó cao, hai người cùng buông tay… đẩy Duệ Duệ và Đô Đô ra.
Hai tiểu Bảo bảo bơi theo đường parabol ở trong nước, hai bé bơi sát qua nhau, vững vàng rơi vào trong ngực cha mẹ.
Bây giờ, Lăng Vi ôm Duệ Duệ, Diệp Đình ôm Đô Đô.
Duệ Duệ và Đô Đô vui vẻ thổi bong bóng.
Diệp Đình và Lăng Vi nhanh chóng rẽ nước, nổi lên trên, bọn họ ôm hai tiểu bảo bảo lên khỏi mặt nước, hít thở.
Tiểu Đông Ni qua bơi lại ở trong nước bơi, bé khoanh hai tay trước ngực, làm đông tác nghiêng người xoay tròn ở trong nước, lụa mỏng phiêu ở trong nước, giống như thiên sứ màu trắng đang nhảy nhót, nhìn cực kỳ tiên…
Lăng Vi và Diệp Đình lại lặn xuống nước, tiểu Đông Ni nổi lên, hít thở không khí.
Lần lặn xuống tiếp theo, bé cầm theo một vòng hoa lớn trong tay.
Lăng Vi và Diệp Đình đưa mắt nhìn đối phương, bọn họ che chở Duệ Duệ và Đô Đô bơi xuyên qua vòng hoa.
Duệ duệ bĩu môi, tiểu gia khinh thường chơi trò chơi ngây thơ này.
Đô Đô toét miệng, trò chơi này thật là thú vị! Vòng hoa đẹp ghê!
Hôm nay Lăng Vi phát huy cực kỳ tốt, một phần vì tập trung tinh thần, một phần lại vì sợ con xảy ra vấn đề, vì vậy cô đã đặc biệt chú ý đến các động tác.
Duệ Duệ và Đô Đô chơi “Hăng” quá! Không chịu lên bờ! Hai bé vừa lên bờ đã kéo miệng gào khóc!
Thời gian quay chỉ thiết lập trong khoảng thời gian mười phút, bởi vì bọn họ sợ hai bé bơi ở trong nước quá lâu, tay nhỏ và chân nhỏ sẽ dễ bị chuột rút.
Lăng Vi và Diệp Đình không nuông chìu hai bé, ôm hai bé lên bờ. Diệp Khanh và Kỷ Nhu nhận lấy hai bé, vội vàng ôm vào phòng tắm, tắm nước nóng cho hai bé.
Lăng Vi quay đầu tìm tiểu Đông Ni, lúc này, cô nhìn thấy tiểu Đông Ni, chợt nhảy từ trong nước lên khỏi mặt nước, nhảy cao được ba mét!
Sau đó, một chú cá heo cũng nhảy lên khỏi mặt biển!
“Ùm —— “
“Ùm —— “
Tiểu Đông Ni và cá heo cùng lặn xuống dưới nước!
Con cá heo này tuyển thủ hạt giống hàng đầu của thủy cung, tiểu Đông ni cũng thường xuyên luyện động tác này ở thủy cung.
Nhân viên quay phim quay lại toàn bộ động tác này, sau khi lên bờ, nhân viên quay phim lập tức gửi video này cho thủy cung, quản lý thủy cung lập tức làm thành đoạn phim tài liệu, chiếu ở trên màn hình lớn trong thủy cung.
Tiểu Đông Ni nhảy lên trên không giống như thiên sứ nhỏ, nhân viên quay phim mượn góc độ, làm cho tiểu Đông Ni nhìn có vẻ như nhảy rất cao, nhìn giống như thật sự đang bay vậy.
Sau khi đưa ba đứa bé lên du thuyền, Diệp Đình và Lăng Vi đeo bình dưỡng khí, lặn sâu xuống nước.
Diệp Đình đã chuẩn bị cho Lăng Vi một sự ngạc nhiên… Anh nháy mắt với cô…