Nhiều người động lòng như vậy, thật để cho Lăng Vi có chút thụ sủng nhược kinh….
Lăng vi vô cùng nghiêm túc trả lời vấn đề của các tiền bối.
Cô vô cùng có kiên nhẫn, vô cùng tỉ mỉ, đoàn người hỏi xong hết rồi đều rối rít gật đậu…. mặc dù, lúc này đoàn người còn chưa tỏ thái độ muốn đi qua, nhưng mà, Lăng Vi nhìn xem ánh mắt của bọn họ là có thể nhìn ra, bọn họ thật muốn tới.
Lăng Vi lập tức phát danh thiếp cho bọn họ, nói thẳng: “Các vị tiền bối muốn đến Long Đằng, trực tiếp tìm con. Không cần tìm chủ quản nhân sự.”
“Thật tốt!”
Đây là nói cho bọn họ, tất cả đều dễ nói.
Sau khi mọi người rời đi, Lăng Vi cùng Trầm lão đi ra ngoài. Trầm lão vô cùng vui vẻ yên tâm: “Thật không nghĩ tới, tiểu Vi có thể làm đến như vậy…. hành động của con lần này, thật là ngoài dự liệu của chú.”
Lăng Vi đỡ ông, cười nói: “Bác khen con như vậy, con sẽ kiêu ngạo.”
Trầm lão cởi mở cười: “Khen, phải khen! Làm tốt lắm, phải khen. Chú thật bất ngờ, con nói… một cô gái 22 tuổi như con, học là chuyên nghiệp chế tạo động cơ, con còn có thể thiết kế kiểu xe…. con thiết kế “Mustang” và “động cơ siêu cấp” đã tạo thành náo động ở trong nước và ngoài nước, con còn có thể quay quảng cáo….”
“Ha ha…. bác muốn khen con xinh đẹp sao?”
Trầm lão càng vui vẻ hơn nữa, nói: “Dáng vẻ xinh đẹp như vậy, còn có đầu óc. Không chỉ thiết kế, còn biết sáng tạo, hiểu được buôn bán… còn thật biết lôi kéo lòng người.”
Ông vừa nói, vừa gật đầu: “Long Đằng ở trong tay con, nhất định sẽ huy hoàng.”
Đột nhiên tay của Lăng Vi căng thẳng, Trầm lão vỗ vỗ tay cô giương mắt nhìn sang: “Con phải có tự tin này, giống như hôm nay con nói chuyện với mọi người vậy, tự nhiên, phong độ.”
Lăng Vi được ông khen mặt đỏ bừng, cô cười ngượng ngùng: “Dạ, con nhất định sẽ tiếp tục cố gắng.”
Trầm lão vô cùng vui vẻ yên tâm, sáng hôm nay ông cũng đã khen một đứa bé, sau khi đứa bé được khen lập tức vỗ ngực bảo đảm: “Nhất định con sẽ không phụ lòng kỳ vọng của bác!”
Trong đầu Trầm lão nghĩ, vẫn là câu “con sẽ tiếp tục cố gắng” này của Lăng Vi nghe thực tế hơn.
Người trẻ tuổi, phải không kiêu ngạo không nóng nảy như vậy, có tự tin nhưng đồng thời cũng phải chắc chắn!
Trầm lão vỗ vỗ tay cô: “Làm rất tốt, chú Trầm của con ủng hộ con.”
“Được, cám ơn bác.” Lăng Vi đỡ Trầm lão lên xe, toàn bộ tụ họp đã giải tán. Hoa Thiếu Kiền vẫn luôn không đi, sợ cô mang bụng bự sẽ xảy ra nguy hiểm gì, cho đến khi thấy cô lên xe, anh mới bảo tài xế lái đi.
Không phải anh có ý tưởng gì với Lăng Vi, chỉ là một loại quan tâm đối với người thân, nhưng mà vừa không thể đi quá gần cô, dù sao bây giờ anh đã có người yêu, còn lập tức phải làm cha của đứa bé.
Lăng Vi ngồi lên xe, lúc này mới mở túi xách cầm điện thoại ra, lúc nãy trong buổi tụ họp cô chỉnh điện thoại thành chế độ im lặng.
Cô cầm dein965 thoại ra nhìn, trời ạ…. hơn hai mươi cuộc gọi nhỡ – tất cả đều là Kiệt Sâm!
Diệp Đình xảy ra chuyện gì? Kiệt Sâm tìm cô…. cần gấp như vậy sao?
Trái tim Lăng Vi nhảy dựng, chóp mũi cô cũng ra mồ hôi, mau chóng nhận điện thoại của Kiệt Sâm: “Sao vậy?Diệp Đình xảy ra chuyện gì?”