Lại có người nói: “Tổng giám đốc của chúng ta một lòng một dạ như vậy. Cả trái tim cũng cho cô ta, lại bị cô ta chà đạp! Đau lòng thay Lộ Dịch ba giây.”
Một người phụ nữ khác nói: “Chia tay cũng tốt, sau này chúng ta đều có cơ hội!”
Tất cả mọi người đều nở nụ cười: “Đúng nha, chúng ta phải cảm ơn Sở đại mỹ nhân.”
…
Tin Sở Minh Y bị sa thải trở thành vấn đề được thảo luận trong phòng giải khát.
Rose cũng không thích cô ta, người phụ nữ kia chính là một phế vật! Làm Phó tổng bộ ý tưởng ở Laroe năm năm, lại không có đóng góp gì! Còn sa thải mười mấy nhân tài của Bộ ý tưởng.
Còn nhớ ba năm trước, Sở Minh Y phạm sai lầm lớn đủ chết người! Lại không muốn chịu trách nhiệm, liền hãm hại một nữ nhân viên.
Lúc ấy, Rose cũng biết chuyện, nhưng Sở Minh Y nói, nếu cô giữ bí mật giúp cô ta, liền đề nghị Lộ Dịch thăng chức cô làm giám đốc Bộ thiết kế.
Rose dưới sự uy hiếp dụ dỗ của cô ta, thỏa hiệp…
Sở Minh Y giữ được mình, Rose thăng chức. Còn cô gái bị Sở Minh Y hãm hãi ngồi tù thay cô ta…
Nghĩ tới những chuyện cũ này, trong lòng Rose lại không có một tia áy náy, có lẽ thời gian lâu dài, từ từ chết lặng.
Chạng vạng tối, trước khi tan sở, Rose đột nhiên nhận điện thoại từ một vị thần bí…
Rose hoài nghi bắt máy, liền nghe người trong điện thoại lạnh giọng ra lệnh: “Rose, làm bộ như không xảy ra chuyện gì, đừng ngạc nhiên!”
Rose nghe ra giọng đối phương, là Sở Minh Y… Rose “ừ” một tiếng, không nói gì nữa.
Sở Minh Y hạ thấp giọng, khàn khàn nói: “Tôi rời khỏi Laroe, vị trí Phó tổng Bộ ý tưởng liền trống không. Đây là cơ hội tốt nhất của cô!”
Rose làm bộ phê chuẩn văn kiện, lạnh giọng hỏi: “Cô tốt bụng như vậy? Sẽ giúp tôi?”
Cô nghe Sở Minh Y cười lạnh: “Chúng ta đôi bên cùng có lợi. Lăng Vi hại tôi thảm như vậy, dựa vào cái gì mà cô ta có thể sống thoải mái? Cô chỉ cần giúp tôi một chuyện nhỏ, tôi có thể giúp cô ngồi lên vị trí Phó tổng! Rose, bỏ qua cơ hội này, cả đời này cô không có cơ hội khác.”
Chờ Sở Minh Y nói kế hoạch xong, Rose cúp điện thoại, cầm một xấp tài liệu, đi ra phòng làm việc.
Lúc này, còn mười phút tới giờ tan việc.
Cô ta cầm xấp tài liệu, ném trước mặt Lăng Vi.
Lăng Vi đang thu dọn đồ đặc chuẩn bị tan việc, thấy cô ta ném tài liệu, nhíu mày hỏi: “Thế nào?”
Biểu tình Rose bình tĩnh nói: “Phần bản vẽ này vô cùng quan trọng, là bản vẽ sửa đổi cuối cùng của kiểu mới đưa ta thị trường. Cấp trên muốn gấp, ngày mai phải dùng, hôm nay tổ hai và tổ ba cùng sửa cho tốt.”
Lăng Vi cầm bản vẽ, nhìn chung quanh.
Tony, Brooke, Horgos phiền não khẽ nguyền rủa mấy câu. Nhân viên hai tổ tới lấy bản vẻ, đều ý vị thâm trường nhìn Lăng Vi.
Lăng Vi sầu não, giống như người bắt làm thêm giờ không phải là “Thịt bằm” mà là cô vậy.
Khi dễ người ta sao?
Cái nồi này, Lăng Vi tỏ ý không gánh!
Lăng Vi đứng lên, thản nhiên nói với “Thịt bằm”: “Giám đốc, tôi cũng không phải tổ trưởng, tài liệu này cũng không nên do tôi đi phát đúng không?” Nói xong, liền ném tài liệu cho Tony.
Tony ai oán nhìn Lăng Vi.
Cuối cùng vẫn nhận lấy tài liệu, oán hận trợn mắt nhìn “Thịt bằm”. Tối nay anh ta có hẹn, cực kỳ quan trọng! Anh ta và bạn trai anh ta đã một tuần không gặp, thế rất tốt! Làm thêm giờ! Mẹ nó!
Bộ khác đều tan việc, chỉ có Bộ thiết kế toàn ở lại, cố gắng phấn đấu cùng bản vẽ…