Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“A cáp…” Lôi Tuấn kêu lên thất thanh… Anh giơ tay lên lau miệng, môi, không cẩn thận lỡ miệng. Làm sao lại nhắc tới Hi Nhĩ Vương?
Các đội viên chiến đội Quốc tế khó hiểu nhìn anh.
Lôi Tuấn hướng về phía bọn họ khoát tay một cái, ba hoa nói: “Chuyện đó, nhà tôi sát bên nhà Vương Hi Nhĩ, tiểu tử này học không giỏi! Hằng ngày suy nghĩ làm sao dùng trộm wifi nhà tôi, làm tôi tức chết! Tôi cũng vờ như không biết gì! Tên thối tha này! Anh ta chưa trả tiền mạng, ngày ngày suy nghĩ chiếm tiện nghi của tôi!”
Anh nói xong, biểu tình các đội viên chiến đội quốc tế càng kỳ lạ…
Lăng Vi nghe mắt trợn trắng. Kẻ ngốc mới tin Hi Nhĩ của anh ta!
Quả nhiên, Lôi Tuấn là càng lau càng đen (*), đội viên chiến đội quốc tế người ta không ngốc…
(*) Kiểu càng nói càng sai
Bọn họ nhìn lẫn nhau, ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút. Cảm giác có chút không chân thật, nhiệm vụ bắt Hi Nhĩ Vương khó khăn lại bí mật, đám người này là làm sao lại tham dự vào chứ?
Vốn là lúc Lôi Tuấn nhắc đến Hi Nhĩ Vương, bọn họ còn cảm giác anh đang nói khoác. Lôi Tuấn đột nhiên đổi lời nhắc Vương Hi Nhĩ… Cái này, lại làm cho bọn họ đột nhiên cảm giác tiểu tử này nói không chừng thật tham dự bắt Hi Nhĩ Vương!
Đoàn người trố mắt nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn sang hướng đội trưởng của mình.
Bởi vì, lúc bắt Hi Nhĩ Vương, bọn họ có nhiệm vụ khác nên không có tham gia bắt Hi Nhĩ Vương.
Chỉ có đội trưởng của bọn họ tham dự vây bắt.
Đội trưởng bị đoàn người vây quanh, tất cả đều giống như đang đang hỏi anh: “Tiểu tử kia là đại lắc lư chứ?”
Đội trưởng mặt đầy nghiêm túc không lên tiếng.
Trong đó, một tiểu tử nghịch ngợm nhất, Tiểu Dã tiến tới bên cạnh đội trưởng, thanh âm thật thấp hỏi: “Đội trưởng, tiểu tử kia *** mang kéo khoen, khoác lác không được thuế! (*) Đội trưởng, anh nói, bọn họ thật đã tham dự sao?”
(*) ý là khoác lác, ba hoa không đúng sự thật
Đội trưởng gật đầu một cái: “Bọn họ không chỉ có tham dự, mà còn là tình báo viên trọng yếu.”
“…”
Lời của đội trưởng, giống như đại lôi đánh vào mặt hồ yên tĩnh, các đội viên đặc chiến các giống như bị sét đánh, mặt đầy sợ hãi đất đứng bất động.
Không chỉ có tham dự, mà còn là tình báo viên trọng yếu? Ôi chao… Đám người này thật lợi hại!
Lôi Tuấn không biết bên này đã biết hết sự thật, vẫn còn ở kia “Hạt bạch hô” sao: “Hi Nhĩ Vương, thằng nhãi con đó! Suốt ngày chỉ biết suy nghĩ làm sao chiếm tiện nghi của tôi, anh ta sống trong một ngôi nhà tranh nhưng cũng phải đặc biệt treo ở cửa hai chữ “Cung điện”! Cũng không phải sao, bên cạnh nhà anh ta chính là cục “Cung cấp điện”, là cùng âm chữ “Cung điện” đó sao?”
Lăng Vi ở bên cạnh cười. Hai chuyện này! Đầu đâm thủng a…
Diệp Đình “Khụ”, tỏ ý bảo anh bớt nói mấy câu vô nghĩa! Lôi Tuấn nhận được tín hiệu của Diệp Đình, lập tức ngậm. miệng.
Miệng tuy là ngậm lại. Nhưng lòng, hay là không bỏ được nha. Anh quay sang chiến đội quốc tế nhìn một vòng: “Các anh nghe đều hiểu, đúng không?”
Tiểu Dã vội vàng cướp lời: “Nghe hiểu, nghe hiểu! Nhà anh cạnh bên nhà Vương
Hi Nhĩ, cạnh bên cục cung cấp điện… Nguyên lai, anh em anh là cục cung cấp điện!”
“Phốc ——” Lôi Tuấn muốn phun một hớp máu, được được… Cục cung cấp điện thì là cục cung cấp điện… Dầu gì, sau này trong cục, chúng ta sẽ có chỗ dựa…