Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Qua ba ngày, Lôi Thiếu Tu nhanh chân đến xem Lôi Niểu Niểu.
Lôi Niểu Niểu gặp mặt cha cô ở quán cà phê.
Trong lòng Lôi Niểu Niểu còn băn khoan cái báo cáo kiểm tra đó đâu, hôm nay đi lấy kết quả, cũng không biết kinh nguyệt đến trễ, có phải vì mang thai hay không nữa…. bây giờ cô còn không dám uống cà phê.
Trong lòng Lôi Niểu Niểu lo lắng, nếu thật sự có thai, vậy thì kết hôn đi, cũng không có gì….. dù sao nhà cô cũng không phản đối.
Lý Thiên Mặc lại tốt với cô như vậy, chỉ là cảm thấy là lạ…. đang học đại học, mang thai, sinh con…. có phải quá kỳ quái không? Chẳng lẽ cô phải nghỉ học?
Hoặc là, phá…. thai đi?
Nhưng mà… Ai… cô lại không muốn tạo nghiệt!
Buồn chết! Đều là do cô nhất thời mềm lòng, vốn là Lý Thiên Mặc còn không muốn làm gì cô, nhưng cô lại không chịu được anh lại nhường nhịn cô khắp nơi, chịu đựng cô, còn phải kềm chế mình.
Ngày đó nếu mà không phải cô chủ động, có lẽ Lý Thiên Mặc trong vòng năm năm cũng sẽ không làm gì cô.
Lôi Thiếu Tu thấy cô mất hồn mất vía, giơ tay lên quơ quơ trước mặt cô.
“Ai nha! Ba! Có phải ba rãnh rỗi quá rồi không?” Lôi Niểu Niểu phiền lòng.
Cô trừng ba mình, không hài lòng nói: “Ba, không phải bây giờ ba đang bận rộn sao? Trong công ty không có chuyện gì sao? Người khác làm ông chủ đều bận rộn đến chân không chạm đất, ba lại rãnh rỗi đi lung tung khắp nơi?”
“Con nói chuyện gì kỳ vậy?” Lôi Thiếu Tu nhíu mày.
Lôi Niểu Niểu nói nhiều nha, vừa nói liền không ngừng lại được. Cô không nhịn được nói với ba mình: “Chuyện công ty nhiều như vậy, ba còn không mau trở về xem! Ba cũng không sợ kế toán và tổng thanh tra ôm tiền của ba chạy trốn! Còn nữa, dì Phương của con trẻ tuổi như vậy đẹp như vậy, ba cũng không chịu xem chặt! Bây giờ những chàng trai trẻ tuổi đều thích loại phụ nữ có phong vận như dì Phương vậy, ba đi nhanh đi!”
Lôi Thiếu Tu giận đến đầu bốc khói: “Con nói chuyện như thế nào vậy? Ba sinh con đúng là vô ích mà? Nguyền rủa ba mình như vậy!”
“Ai nha! Bây giờ con rất bận rộn! Lại còn phải thi đấu, con không cần chuẩn bị sao? Hơn nữa, chương trình học bây giờ vô cùng chặt chẽ, con thật là không có chút thời gian nào cả!”
Lôi Thiếu Tu giận hờn: “Con nghĩ ba không biết à? Cái thi đấu gì đó của con cuối tháng mười một mới bắt đầu, còn hơn một tháng! Con gấp cái gì? Có phải con có chuyện gì gạt ba hay không?”
“Không có!” Ánh mắt Lôi Niểu Niểu thẳng lên, cô “tê”: “Chỉ là gần đây hơi phiền não, con cũng không biết vì sao….”
Lôi Thiếu Tu hỏi cô: “Có phải Lý Thiên Mặc khi dễ con hay không?” Vừa nói, sắc mặt cũng trầm xuống.
Lôi Niểu Niểu vội vàng khoác tay: “Mới không phải đâu! Anh ấy đối với con rất tốt! Ba đừng đoán mò, có lẽ là con tới thời kỳ mãn kinh trước thời hạn!”
Lôi Thiếu Tu lắc đầu, nhìn cô một hồi, sắc mặt âm trầm rời đi.
Lôi Niểu Niểu vội vàng chạy đến bệnh viện, kết qua! Kết quả! Cô muốn xem kết quả!
Lôi Niểu Niểu đi tới bệnh viện, đột nhiên lại có chút sợ hãi.
Cô bồi hồi ở cửa hóa nghiệm hai phút, không dám đi lấy báo cáo hóa nghiệm.