Từ khi trùm ma túy Lạc Khôn bị Diệp Đình tiêu diệt, đám người Sa Khôn trở nên xảo quyệt hơn, ấn náu nhiều nơi, cách một thời gian lại đổi chỗ đóng quân. Cho nên vô cùng khó tìm chỗ ẩn náu của bọn họ.
Lần này Diệp Đình phối hợp toàn lực với chiến đội quốc tế, làm ra kế hoạch chu đáo nhất, định đi sâu vào hang cọp!
Tất cả trong tiệc rượu trước đó đều là kế hoạch thả hổ về rừng.
Bây giờ, sở dĩ Diệp Đình đuổi cùng giết tận đám người này chính là muốn cho đối phương nhìn ra anh gấp rút! Anh càng gấp, đối phương liền cho rằng anh để ý, anh càng để ý, tù binh bọn họ bắt được lại càng có giá trị!
“Mau chạy vào rừng thông, mau ——” Laroe A1 chạy quen đường, hiển nhiên đã sớm nắm rõ hoàn cảnh nơi này như lòng bàn tay, bọn họ thành thạo, đã tạo ra vô số vết bánh xe ở tuyết gần đó, nên bọn họ lái vào rừng cây, Diệp Đình không cách nào tìm ra bọn họ dựa vào vết bánh xe.
Trực thăng trên đỉnh đầu cũng mất tác dụng. Vì lá cây thông cực kỳ rậm rạp. “Tắt đèn ——” A tắt đèn trên xe, trực thăng căn bản không thấy bọn họ.
Xe rẽ bảy tám lần, rốt cuộc lái tới nơi tiếp ứng bọn họ đã sớm sắp xếp.
“Mau đổi xe!”
A mở cửa sau xe, kéo “Lăng Vi” ra ngoài: “Mau cho cô ta uống nước, đút cô ta ăn chút gì. Nếu cô ta chết, tất cả việc chúng ta làm liền uổng công!”
Những người khác nhanh chân, A truyền tin: “Báo cáo lão đại! A đã mang Lăng A tới điểm G an toàn! Nhưng đoàn xe và trực thăng của Diệp Đình đang truy tìm gần đây, xin lão đại chỉ thị!”
Còn chưa nhận được lệnh, đột nhiên nghe trực thăng bay về phía bọn họ!
“Báo cáo lão đại! Có lẽ trực thăng đã phát hiện hành tung của chúng ta——”
Đầu bên kia lập tức trả lời: “Mau đến bến tàu Đạt Thái tập họp trước!”
“Dạ!”
“Đi mau ——”
Lôi Đình uống nước xong, ăn không ít. Bị ném vào cóp xe.
…
Trong phòng giám sát ở trang viên Diệp Đình, Lý Thiên Mặc tỉnh lại, mặt đầy mờ mịt nói: “Mình đã nói rồi… Mình đã nói rồi!” Anh ta kích động giậm chân, giậm chân, giậm chân: “Mình đã nói Bạch Lộ đó là giả!”
Anh ta lại nhìn Lăng Vi, quan sát từ trên xuống dưới, kích động nói: “Lúc ấy mình đã nhìn ra… Cậu đó, quả nhiên là Lôi Đình cải trang!”
Hạ Tiểu Hi hỏi anh ta: “Sao cậu nhìn ra được?”
Lý Thiên Mặc gãi đầu nói: “Mình không dám nói, mình nói, sợ cậu đánh mình…”
Hạ Tiểu Hi thúc giục anh ta: “Cậu nói mau!”
Lý Thiên Mặc cực kỳ nghiêm túc nói: “Thật ra…. Các cậu trong mắt mình đều là mật mã…. Ví dụ như Tiểu Vi.” Anh ta lấy Lăng Vi làm ví dụ, Lăng Vi trong nháy mắt có dự cảm xấu…
Quả nhiên, nghe Lý Thiên Mặc nói: “Tóc Tiểu Vi là licilu… hợp thành mật mã, ánh mắt, lỗ mũi, miệng và cằm là cvisldid… hợp thành. Nhưng Lôi Đình cải trang cậu ấy, mặc dù hình dáng giống, nhưng tổ hợp chung chính là sxcvsd…”
Lăng Vi trong nháy mắt cảm thấy không còn tình bạn…
Quen biết Thiên ma hơn bốn năm, ở trong mắt anh ta… cô lại là một tổ mật mã! Tên tiểu thúi này, cậu còn dám nói ra?!
Nhất định không biết chữ “Chết” viết thế nào…
“Còn mình thì sao?” Hạ Tiểu Hi nghiêng đầu hỏi anh ta, Lý Thiên Mặc gãi đầu nói: “Tóc và lông mày của cậu là do tslskok hợp thành, bả vai và cánh tay là do lisikili hợp thành…”
“Lý, Thiên, Mặc ——” Hạ Tiểu Hi cắn răng nghiến lợi, nhảy cỡn lên đánh anh ta!
Giao lưu bạn bè cẩu thả…. Giao lưu bạn bè cẩu thả…
…
Chiếc xe ô tô màu bạc vòng tới vòng lui trong rừng cây, rốt cuộc cắt đuôi được xe và trực thăng của Diệp Đình, A khẩn trương nhìn ra sau: “Cắt đuôi rồi?”